Hôm nay xin chia sẻ tới các bạn bài thơ "Phố ta" của nhà thơ Lưu Quang Vũ, ông đồng thời cũng là nhà viết kịch tài ba, được đánh giá là "nhà viết kịch xuất sắc nhất của nền kịch nói Việt Nam hiện đại". "Phố ta" là bài thơ mang lại cảm giác nhẹ nhàng vô cùng nhưng ẩn sâu trong đó là niềm tin, hi vọng tươi đẹp mà tác giả muốn trao gửi qua từng câu chữ. Trong giai đoạn khó khăn này, khi mà mỗi giây phút sống đều giống như một cuộc chiến cam go, mình chợt nhớ ra chút bình yên đợi chờ trong câu: "Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa/Tại sao cây táo lại nở hoa/Sao rãnh nước trong veo đến thế?" Phố Ta - Lưu Quang Vũ Phố của ta Những cây táo nở hoa Mùa thu đấy Thân cây đang tróc vỏ Con đường lát đá Nghiêng nghiêng trong sương chiều. Năm nay cà chua chín sớm Trên quầy hàng đỏ hồng Chị thợ may đi lấy chồng Chị thợ may góa bụa Năm nay tôi mặc đồ đen. Bác đưa thư, có thư ai đấy? Bác đưa thư kéo chuông Ti-gôn hoa nhỏ Rụng đầy trước hiên. Riêng bác thợ mộc già buồn bã Thở khói thuốc lên trời Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây Bà giáo về hưu ngồi dịch sách Dậy cậu con tiếng Pháp Suốt ngày chào: Bông-dua. Phố của ta Phố nghèo của ta Những giọt nước sa Trên cành thánh thót Lũ trẻ lên gác thượng Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng. Em chờ anh trước cổng Con chim sẻ của anh Con chim sẻ tóc xù Con chim sẻ của phố ta Đừng buồn nữa nhá Bác thợ mộc nói sai rồi Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa Tại sao cây táo lại nở hoa Sao rãnh nước trong veo đến thế? Con chim sẻ tóc xù ơi Bác thợ mộc nói sai rồi.