PHI TẦN NHẬT PHONG Nhạc cổ phong, một thể loại nhạc được xem là mới nhưng không còn quá xa lạ với những người sành nghe nhạc. Nối tiếp thành công của "Đế Vương", "Quả Phụ Tướng" hay "Tướng Quân" thể loại nhạc cổ phong lại đón chào thêm một thành viên mới hứa hẹn không thua kém mang tên "Phi Tần" Nàng, mang thân thê thiếp phi tần nơi thâm cung bí hiểm độc tàn khó bảo toàn thân mình. Chàng thân mang quân lệnh chinh chiến xa trường chiến công hiển hách bảo vệ non sông, bảo vệ bách tính sơn hà quốc thái dân an lại chẳng thể bảo vệ được người con gái mình yêu. Nàng thân vợ vua ta nghĩa quân thần, dù gần trước mắt tựa xa vạn dặm. Nếu có kiếp sau, ta nguyện cùng nhau nên duyên vợ chồng, kết nghĩa phu thê! Lời bài hát: Thời binh đao sa trường gió sương ngâm đời ta Nguyện hi sinh cho vương quốc ta xem là nhà Nàng nơi thâm cung huyền bí địa ngục trần gian Còn đâu thanh xuân nàng giữ như hoa lụi tàn Được hung tin nát tan lòng Thuyền rời bến hoa mộng Duyên kiếp này một đường duyên hóa gươm không Nàng mang danh đức Phi Tần mà đau đớn muôn phần Tranh đấu nơi hậu cung nhiều họa sát thân Thân ta ôm cả nỗi đau thiên hạ gánh cả bầu trời Lệ lại rơi nuối tiếc một đời vì chỉ một người Một đời uy phong lại không thể giữ nổi đóa hoa bên mình Có thể nào ngày sau duyên kiếp tương phùng Quốc sắc thiên hương đế quân chiêu nàng tiến cung làm phi Phận hồng nhan gian truân khổ lụy một kiếp vô tri Nàng giờ như hoa buồn trong gió Ngày hôm đó cánh hoa tàn phai.. Nàng ra đi nỗi đau dâng trào khéo mi! Được hung tin nát tan lòng thuyền rời bến hoa mộng Duyên kiếp này một đường gươm hóa không Nàng mang danh đức Phi Tần mà đau đớn muôn phần Tranh đấu nơi hậu cung nhiều họa sát thân Thân ta ôm cả nỗi đau thiên hạ gánh cả bầu trời Lệ lại rơi nuối tiếc một đời vì chỉ một người Một đời uy phong lại không thể giữ nổi đóa hoa bên mình Có thể nào ngày sau duyên kiếp tương phùng Quốc sắc thiên hương đế quân chiêu nàng tiến cung làm phi Phận hồng nhan gian truân khổ lụy một kiếp vô tri Nàng giờ như hoa buồn trong gió Ngày hôm đó cánh hoa tàn phai.. Nàng ra đi nỗi đau dâng trào khéo mi! Thân ta ôm cả nỗi đau thiên hạ gánh cả bầu trời Lệ lại rơi nuối tiếc một đời vì chỉ một người Một đời uy phong lại không thể giữ nổi đóa hoa bên mình Có thể nào ngày sau duyên kiếp tương phùng