Ở Nhà Một Mình trình bày bởi 52Hz trích từ EP đầu tay "Nhà" Phát hành vào lúc 20h ngày 13 tháng 11 năm 2024 cùng một MV chính thức, "Ở Nhà Một Mình" là sản phẩm âm nhạc mới nhất đến từ cô nàng 52Hz . Đây là track nhạc thứ hai trích từ EP đầu tay của cô nàng có tên "Nhà", ra mắt sau đó vào lúc 20h ngày 15 tháng 11 năm 2024. Thuộc dòng nhạc pop R&B đầy nhẹ nhàng và nhiều cảm xúc, bài hát được RIO sản xuất và đồng sáng tác viết lời cùng với nữ nghệ sĩ. Ca từ trong "Ở Nhà Một Mình" như tạo nên một bầu không khí lặng lẽ, ảm đạm và cô đơn. Nhân vật chính dần làm quen và học cách chấp nhận để sống cùng với nỗi cô đơn, xem đó như một bài học mà cuộc đời này ban tặng và giúp ta chín chắn trưởng thành hơn trước. Lời Bài Hát Từng cơn gió lay vài chiếc lá đang rơi Hạt mưa tới như làm tươi mới thêm khung trời rất buồn Hè đang rộn vang mừng tia nắng sang chơi Mình em ngồi tô màu lên bức tranh này mà thôi Đã bao tháng năm trôi rồi mà Trái tim vẫn chưa thôi thật thà Đếm trên tay từng mơ ước bay thật xa Đã từng hứa không khóc rồi mà Vẫn dồn nén suy tư đầy nhà Không thể lớn thêm Phút giây mà em ôm chặt tay nói Xin đừng đi Đừng khiến trái tim lạnh lẽo khô cằn khi Không có ai Dù em đâu đem lỗi lầm Xin đừng đi Dù kiệt sức vô vọng hét lớn Nhưng không còn ai Ờ nhà một mình cũng đã dần quen Đời đâu đẹp như trong tranh Vết nứt làm cho em thêm mỏng manh Mắt em thơ đâu còn vương long lanh Vì khoảnh khắc ấy vẫn đang như đi vòng quanh I gotta go I gotta disappear Biến mất đi không một ai tìm ra Gom vali đi thật xa thật xa Tự viết bức thư tâm tư cất dưới thềm nhà I do Dù là em phải mơ phải đi trong mơ biết thêm bao lần Vẫn thầm mong về một mái nhà chỉ cần những êm đềm xưa cũ Chẳng thể để tim mờ phai Đêm đông căn bếp ấm áp như xưa Nhưng chẳng thể có cách nào vì Đã bao tháng năm trôi rồi mà Trái tim vẫn chưa thôi thật thà Đếm trên tay từng mơ ước bay thật xa Đã từng hứa không khóc rồi mà Vẫn dồn nén suy tư đầy nhà Không thể lớn thêm Phút giây mà em ôm chặt tay nói Xin đừng đi Đừng khiến trái tim lạnh lẽo khô cằn khi Không có ai Dù em đâu đem lỗi lầm Xin đừng đi Dù kiệt sức vô vọng hét lớn Nhưng không còn ai Ờ nhà một mình cũng đã dần quen. Vậy đi Vì dẫu thế gian ra sao cũng chẳng Đổi thay ký ức Dù sao cũng đã đi rồi Chẳng khác được nữa Chào đón nỗi đau Chẳng tránh nữa đâu Chấp nhận thôi Đời dạy ta cách lớn khôn Sớm hơn