Truyện Ngắn Nước Mắt Thanh Xuân - Phù Thu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Phù Thu, 21 Tháng sáu 2018.

  1. Phù Thu

    Bài viết:
    1
    Nước mắt thanh xuân

    Tác giả: Phù Thu

    Thể loại: Truyện ngắn


    Nội dung:

    Gửi cậu chàng trai của năm tháng thanh xuân.

    Cậu không phải một chàng trai hoàn hảo. Trong cậu hội tụ những điểm mà tôi cực kỳ không thích: Hút thuốc, đánh nhau, nghiện game..

    Tôi vốn không thích loại người như vậy, thế nhưng tôi lại thích cậu.

    Tôi không rõ mình thích cậu tự bao giờ chỉ nhớ hôm ấy là một ngày trời nắng đẹp cậu mặc chiếc áo màu tôi thích quay sang hỏi tôi: "Bài này làm thế nào." Vâng. Đấy là câu đầu tiên cậu hỏi tôi.

    Ba năm học chúng tôi ngồi cạnh nhau chắc được tầm ba tháng. Mỗi năm học 1 tháng. Thầy giáo không thích chúng tôi ngồi cạnh nhau chỉ vì cậu ấy là học sinh cá biệt còn tôi là học sinh top đầu của lớp. Thầy sợ cậu ấy làm ảnh hưởng tới kết quả học của tôi.

    Ba năm tôi tỏ tình với cậu ba lần nữa. Lần nào cậu cũng chỉ trả lời: "Tao chỉ coi mày là bạn." Chưa bao giờ tôi ghét chữ bạn như lúc ấy. Tôi cảm thấy mình thật bất lực và vô dụng. Tôi tự hỏi bản thân nếu tôi xinh đẹp hơn một chút, nếu tôi thon thả hơn một chút liệu cậu có thích tôi không?

    Tôi thích hoài niệm về một cái gì đó mông lung không nhớ rõ. Tôi thích tiết trời se lạnh đi qua nhà cậu rồi tình cờ gặp nhau: "Hôm nay sao đi đường này."

    Mối tình ngang trái nhất là đúng người sai thời điểm. Với tôi mối tình ngang trái nhất là mối tình của tôi "sai người, sai cả thời điểm." Nguyệt lão thật biết cách trêu chọc lòng người. Ông ta để tôi gặp cậu nhưng chẳng nỡ se duyên cho chúng ta.

    Nếu kể tên người ngu ngốc nhất thế gian tôi tự nhận mình đứng đầu. Ba năm qua tôi biết dù tôi làm gì cũng không được nhưng vẫn cứ ngu ngốc giúp đỡ cậu mặc kệ người khác nói gì. Người ta nói cậu chỉ lợi dụng tôi nhưng tôi tin cậu không phải người như vậy. Tôi vẫn tin trong lòng cậu có hình bóng của tôi dù chỉ một chút.

    Ba năm sau tôi gặp lại cậu bên Đức. Thì ra sau tốt nghiệp cậu sang bên này sinh sống. Giờ đây câu là ông chủ của một trung tâm thương mại lớn bên này. Cậu vẫn nhận ra tôi. "Long time no see". Vẫn giọng nói trầm ấm như vậy, trái tim nguội lạnh của tôi dần ấm lại.

    Cậu tỏ tình với tôi. Lần đầ tiên trong đời tôi cảm thấy hạnh phúc như vậy. Cảm giác còn tuyệt hơn lúc tôi được nhận học bổng du học. Chúng tôi chính thức hẹn hò.

    Cậu lúc nào cũng rất chiều chuộng tôi. Cậu mua cho tôi rất nhiều thứ, đưa tôi đi rất nhiều nơi, khoe tôi với rất nhiều bạn của cậu. Nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

    Cậu thường xuyên dẫn tôi đi ăn schnitzel. Tôi không thịt gà và thịt heo nhưng lúc nào cũng vui vẻ đi ăn với cậu dù biết sau khi về nhà sẽ bị đau bụng. Ngày lễ tình nhân cậu mua bó hoa hồng rất to tới cổng trường tặng tôi. Tôi vốn bị dị ứng phấn hoa chỉ cần ngửi mùi là cảm thấy buồn nôn nhưng chỉ cần là đồ cậu tặng tôi vẫn rất thích.

    Dạo này cậu không quan tôi như trước, cậu không trả lời tin nhắn của tôi, ít gọi điện thoại cho tôi. Cậu nói cậu rất bận chuyện làm ăn đừng đòi hỏi nhiều. Tôi đâu đòi hỏi nhiều. Tôi chỉ cần cậu dù bận tới đâu cũng dành ra ít phút trả lời một tin nhắn của tôi, lắng nghe tôi nói một chút bời vì sức khỏe của tôi dạo này rất xấu.

    Hôm nay khi tận mắt chứng kiến cảnh cậu thân mật với một cô gái khác tôi thật sự không thể chịu nổi. Bận việc? Bận việc của cậu là như vậy sao?

    Thì ra đó mới là cô gái cậu yêu còn tôi chỉ là người thay thế. Cậu giới thiệu tôi với bạn bè, tổ chức những bữa tiệc cho tôi chỉ là để cô ấy ghen thôi sao? Thật độc ác tôi là một người chẳng thể sống bao lâu nữa tại sao không cho tôi những tháng cuối đời hạnh phúc một chút.

    Lồng ngực tôi nhói đau hình như tôi va phải chiếc ô tô. Xung quanh rất nhiều tiếng hét nhưng không một ai chịu giúp đỡ tôi. Cũng tốt, đi sớm một chút tôi sẽ bớt đau..

    Tôi thấy hình ảnh cậu của những năm tháng thanh xuân "Bài này làm thế nào." Rốt cuộc trong lòng cậu đã từng có tôi?
     
    Mạnh Thăng, MuốiHạ Mẫn thích bài này.
    Last edited by a moderator: 15 Tháng hai 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Hương sad

    Bài viết:
    234
    Chào bạn, mình là thành viên của bang Loo và có một số góp ý cho truyện ngắn của bạn.

    Về tên truyện, thanh xuân là đề tài rất được nhiều bạn trẻ quan tâm, bởi nó mang lại cho ta nhiều cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng dường như cái kết cho truyện của bạn khá buồn nên bên cạnh thanh xuân lại là nước mắt. Cuộc sống mà, đâu ai chưa từng rơi lệ được chứ? Nhất là trong tình yêu, biết bao khó khăn và thử thách đón chờ.

    Về nội dung, mình rất thích văn phong của bạn. Bạn nam có rất nhiều thói quen xấu mà bạn không thích, nhưng trái tim nhất quyết không nghe lời mà rung động. Đó mới chính là tình yêu đích thực. Người yêu của mình cũng vậy á, nhưng buông tay thì lại không thể. Yêu cho ta những cảm xúc mãnh liệt nhất, là dù cho phía trước có như nào cũng muốn đâm đầu lao vào bất chấp. Lúc ấy, cuộc sống như được thăng hoa, bạn trở thành bông hoa rạng rỡ nhất giữa ánh nắng chói chang. Nhưng, cho đến một ngày, bạn nhận ra đó chỉ là tạm bợ? Là thay thế cho một hình bóng khác? Là nhất thời bồng bột? Trái tim của bạn bị bóp nghẹt, như đã chết đi và biến mất khỏi thế gian này. Ở đó là địa ngục tối tăm, chả ai cần bạn. Chỉ một mình bạn cô đơn trên või đời này. Thật tệ đúng không? Bạn đã diễn tả rõ tâm trạng nội tâm nhân vật, giúp độc giả nhìn thấy nỗi đau quằn quại không lối thoát của nữ chính. Đây có lẽ không phải là nội dung khá mới mà rất được nhiều tác giả khai thác, nhưng lại không bao giờ nhàm chán, mà nó được biến hóa sinh động, phong phú qua ngòi bút của người viết. Dù cũ nhưng lại rất mới.

    Về hình thức, bạn trình bày rất đẹp. Câu chữ mạch lạc, rõ ràng. Tuy nhiên bạn nên thêm phần ảnh bìa để truyện thêm đặc sắc hơn. Bên cạnh đó bạn cũng nên thêm phần thảo luận góp ý để nếu ai muốn góp ý sẽ bình luận vào. Ngoài ra, bạn dùng dấu câu hợp lý. Bạn chỉ mắc một lỗi nhỏ ở câu văn sau: "Dạo này cậu không quan tôi như trước". Bạn bị thiếu chữ. Bạn sửa lại như sau: "Dạo này cậu không quan tâm tôi như trước"

    Sau đây là góp ý của mình cho truyện của bạn. Cảm ơn bạn đã lắng nghe.
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...