Thuỷ điệu ca đầu ý nghĩa

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Thiên lý chi ngoại, 20 Tháng sáu 2018.

  1. Thiên lý chi ngoại

    Bài viết:
    0
    Đời người trăm ngả, rồi cũng đều quay về một đường mang tên "tử", lo lắng trăm bề, rốt cuộc chuyện không muốn cũng phải xảy ra.

    Trên thực tế con người không khác thần tiên là mấy, vốn dĩ có thể tự tại dao du, không còn đau khổ, nhưng lại bị những nghịch cảnh xung quanh che lấp đi sự an lạc trong tâm hồn. Mỗi con người ai cũng có câu chuyện về chính mình, có người nghèo khổ vì chén cơm manh áo, vươn chải bán bưng tìm từng đồng xu cắt bạc sống qua ngày, có người phú quý giàu sang nhưng suốt ngày phải vùi đầu vào công việc khiến một phút nghỉ ngơi cũng không thể được, lại có người hoặc gia đình xào xáo, hoặc có người bè bạn căm ghét, hoặc có người phải xa cách người mình đau thương mà ôm lấy nổi khổ trong lòng, thực ra suy cho cùng có đáng hay không? Con người luôn bị ngoại cảnh chi phối, bị những thứ bên ngoài dằn xé mà khiến cho nội tâm không thể nào an ổn, niềm vui mới đến thì theo sau là trùng trùng sóng to.

    Tại sao chúng ta lại phải cam tâm bị những thứ bên ngoài ảnh hưởng, tại sao chúng ta lại phải phó mặc cho ngoại cảnh chi phối tâm hồn của chúng ta. Nên biết thành bại là tức yếu, chia ly là dĩ nhiên, nhân sinh vô thường, có đến rồi có đi, chi bằng tùy duyên mà sống. Mỗi khi gặp nghịch cảnh thì phải luôn giữ sự trong sáng của tâm hồn, hít vào thật sâu để hiểu hơn về chính mình, khi đó cho dù là giông tố bão táp cũng không quật ngã được sự kiên định của trái tim bạn. Những gì đến sẽ đến, chi bằng sử dụng một tâm thái tự nhiên để tiếp nhận, nước chảy mây trôi, buông xuống cũng là một ân huệ, rừng xanh suối khiết, hạnh phúc đâu ở nơi xa. Vẫn nhớ hoài bài thơ ca thủy điệu:

    Minh nguyệt kỷ thời hữu?

    Bả tửu vấn thanh thiên.

    Bất tri thiên thượng cung khuyết,

    Kim tịch thị hà niên.

    Ngã dục thừa phong quy khứ,

    Hựu khủng quỳnh lâu ngọc vũ,

    Cao xứ bất thắng hàn.

    Khởi vũ lộng thanh ảnh,

    Hà tự tại nhân gian.

    Chuyển chu các,

    Đê ỷ hộ,

    Chiếu vô miên.

    Bất ưng hữu hận,

    Hà sự trường hướng biệt thời viên.

    Nhân hữu bi, hoan, ly, hợp,

    Nguyệt hữu âm, tình, viên, khuyết,

    Thử sự cổ nan toàn.

    Đãn nguyện nhân trường cửu,

    Thiên lý cộng thiền quyên.

    Dịch nghĩa:

    Trăng sáng có từ bao giờ,

    Cầm chén rượu hỏi trời xanh.

    Không biết là cung điện trên trời,

    Đêm nay là năm nào?

    Ta muốn cưỡi gió đi,

    Lại sợ trên lầu quỳnh điện ngọc,

    Nơi cao rét không chịu nổi.

    Đứng lên múa, bóng trăng theo người,

    Gì vui hơn ở dưới cõi đời.

    Soi khắp gác tía,

    Ta tà xuống cửa che màn gấm,

    Soi cả đến người có bầu tâm sự không ngủ.

    Trăng giận gì người,

    Tại sao cứ tròn trong những giờ ly biệt.

    Người có lúc buồn, vui, tan, hợp,

    Trăng có đêm tối, sáng, tròn, khuyết,

    Việc này xưa nay khó bề trọn vẹn.

    Những mong người lâu dài,

    Ngàn dặm cùng chung vẻ đẹp của trăng.

    Chú thích: Bài ca thủy điệu ý chỉ "Thủy điệu ca đầu" của Tô Thức.
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng bảy 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...