Nông nghiệp thời tiền sử là một trong những bước ngoặt quan trọng nhất trong lịch sử loài người, đánh dấu sự chuyển đổi lối sống săn bắt hái lượm sang canh tác và chăn nuôi, tạo nền tảng cho sự hình thành các nền văn minh. Trước khi nông nghiệp ra đời, con người sống dưới hình thức săn bắn hái lượm. Họ dựa vào việc săn các loài động vật hoang dã và hái lượm các loại quả, hạt và rễ cây từ tự nhiên. Đây là một lối sống di động, vì nguồn thức ăn không ổn định và phụ thuộc vào sự thay đổi của tự nhiên. Trong giai đoạn này, các nhóm người di cư theo mùa để tìm kiếm thức ăn, và các cộng đồng dân cư thường có quy mô nhỏ. Cuộc cách mạng nông nghiệp đầu tiên, diễn ra vào khoảng 10.000 năm trước Công nguyên, đã đánh dấu sự khởi đầu của thời kì đồ đá mới. Con người bắt đầu thuần hóa động vật và trồng cây, chuyển từ lối sống di động sang định cư lâu dài. Một số các khu vực quan trọng trong việc phát triển nông nghiệp gồm: - Lưỡng Hà: Đây là vùng đất màu mỡ nằm giữa hai con sông Ti-gơ và Ơ-phơ-rát và được coi là cái nôi của nông nghiệp. Lúa mì, lúa mạch và đậu đã được trồng tại đây từ rất sớm. - Trung Quốc: Ở lưu vực sông Hoàng Hà và Dương Tử thì lúa nước bắt đầu được trồng và đã trở thành một trong những nguồn lương thực chính. - Trung Mỹ: Tại đây, người dân trồng ngô và nó đã trở thành một trong những cây trồng chủ lực sau này của nền văn minh Maya và Aztec. - Ấn Độ: Nền văn minh Harappa trồng lúa mạch, đậu và lúa mì. Ngoài cây trồng, việc thuần hóa động vật cũng đóng vai trò quan trọng trong quá trình phát triển nông nghiệp. Các loài vật như cừu, dê, bò và lợn được thuần hóa để lấy thịt, sữa và sử dụng trong công việc nông nghiệp như cày ruộng đất. Trong săn bắn và bảo vệ cộng đồng thì chó cũng được thuần hóa. Sự phát triển của nông nghiệp không chỉ giúp ổn định nguồn cung cấp lương thực mà còn thúc đẩy những thay đổi về mặt xã hội. Con người đã bắt đầu sống và định cư trong các khu cố định, xây dựng làng mạc và sau này là các thành phố. Điều này đã tạo ra những cộng đồng lớn hơn và phức tạp hơn. Cùng với đó việc ổn định lương thực, không cần tất cả mọi người đều phải tham gia vào công việc sản xuất từ đó dẫn đến sự phân công lao động, phát triển nghề nghiệp khác như thợ thủ công, chiến binh hay thương nhân.. và lương thực dư thừa sẽ được tích trữ và trao đổi, việc đó dẫn đến sự phát triển của hệ thống thương mại và tích lũy tài sản. Chúng ta công nhận nông nghiệp mang lại rất nhiều lợi ích nhưng đi cùng lợi ích đó lại có những khó khăn như Dịch bệnh do sống trong các cộng đồng lớn và việc tiếp xúc gần gũi vớ các động vật đuọc thuần hóa nguy cơ mắc các bệnh truyền nhiễm là rất cao. Khi chuyển sang nông nghiệp, con người phụ thuộc rất nhiều vào điều kiện tự nhiên (khí hậu, đất đai) và nếu mùa màng thất bát có thể dẫn đến Nạn đói . Nông nghiệp thời tiền sử là bước ngoặt quan trọng trong sự phát triển của loài người. Nó giúp con người chúng ta kiểm soát được nguồn lương thực và tạo điều kiện cho sự phát triển của các nền văn minh phức tạp. Nhưng quá trình này không diễn ra đồng đều trên toàn thế giới. Tóm lại, nông nghiệp thời tiền sử là cơ sở cho sự phát triển của loài người, làm nền móng cho những tiến bộ về xã hội, văn hóa và kinh tế trong các giai đoạn tiếp của lịch sử.