Tản văn: Niềm tin đã cũ Tác giả: Hồng Mến Thể loại: Tản văn Tháng mười hai lại về trong nỗi nhớ niềm đau. Tháng mười hai năm ấy, tháng mười hai đầy những bão giông nhẹ nhàng. Tháng mười hai năm ấy, dưới danh nghĩa là những người thân quen từ trước, người ta lừa dối cô ấy bằng những toan tính mưu mô giúp đỡ tận tình của sự lợi dụng. Lao vào vòng xoáy toan tính ấy, cô uất ngẹn dối lừa trái tim mình bằng những ngổn ngang đau đớn, dối lừa niềm tin của những người thương yêu rằng cuộc sống rất tốt và hạnh phúc ngập tràn. Với mọi người xung quanh, cô ấy luôn nở nụ cười tươi rói như thể không vướng bận một chút buồn hay âu lo thương tổn, cô ấy giấu thật kĩ nỗi đau, cô ấy cố tỏ ra bản thân thật ổn. Niềm vui, nỗi buồn, những lo toan, hạnh phúc và cả những thương tổn trên thân tâm ôm lấy cô ấy và cào cấu lấy cô ấy. Sau niềm tin vỡ nát cô ấy gồng mình mạnh mẽ để đạp những đớn đau và tự kiến tạo niềm vui cho mình trong công việc. Nhìn cô ấy, tôi thấy lòng mình cựa quậy, tôi muốn là nốt nhạc trầm trong hối hả cuộc đời cô ấy. Cô ấy không còn bất cứ niềm tin nào ở cuộc sống và hơn ai hết cô ấy hiểu thế nào là giá trị của niềm tin, vì thế cô ấy luôn coi trọng niềm tin và lòng tự trọng. Cô lấy luôn tâm niệm rằng mất niềm tin là mất hết tất cả, cô thích câu nói của Hoàng đế Na-pô-lê-ông nước Pháp đã nói một câu nổi tiếng, trở thành một châm ngôn trong cuộc sống của mỗi chúng ta: "Mất tiền là chẳng mất gì cả, mất danh dự là mất nửa cuộc đời; mất niềm tin và nghị lực là mất cả cuộc đời". Vì sợ mất niềm tin cô ấy luôn chọn chân thành và nói lời thẳng thắn bởi vì cô ấy hiểu rằng, những lời nói dối, trái với lương tâm chỉ dùng để đối phó tình huống, chỉ khi thật lòng đối đãi, nói lời chân tình mới thật sự giải quyết tận gốc vấn đề và không có hậu họa về sau. Hơn nữa trong một mối quan hệ tốt nhất hãy dành cho nhau những điều tử tế, không cần đến những điều lớn lao, chỉ cần sự chân thành. Cô ấy cô đơn, cô đơn trong chính ngôi nhà của mình. Có phải khi cô đơn con người ta rất dễ nuông chiều cảm xúc. Cũng tháng mười hai của hôm qua cô ấy gặp người. Người đã vớt cô ấy trên khỏi dòng sông cô đơn tuyệt vọng. Người vô tình đi qua gieo vào tim cô ấy một hạt giống, cứ ngỡ chỉ là cỏ dại, đến lúc ngoảnh lại đã thấy cả rừng hoa. Sau cuộc hành trình của những chuyến đi đôi chân trần đã mỏi. Người xuất hiện giữa khoảng trời mơ ước, lắng nghe tiếng lòng cô ấy thổn thức, chỉ dẫn cho cô những điều trong công việc và cuộc sống dẫu chẵng rõ cuộc đời cô. Dường như cô ấy đã thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn khi gặp người, cô có niềm tin vào cuộc sống và ngày mai. Cô ấy dành trọn cho người tình yêu, sự chân thành, quan tâm sâu lắng nhất. Người đã đón nhận và đáp lại như thế nào đây? Có những lúc cô ấy đã mập mờ nhận ra trong cuộc sống này, mối quan hệ ấy có điều gì đó mang dấu vết hình hài của ngày xưa bằng sự dối trá và hữu dụng, nhưng cô ấy vẫn cố gắng vun đắp chút niềm tin cũ nát và hi vọng. Tôi mong người đừng làm cô ấy thương tổn nữa, cô ấy đã đau lắm rồi, với những gì cô ấy phải trải qua là quá đủ cho một sự chịu đựng. Tôi biết, có những chiều mưa tầm tã trong lòng như chiều nay, cô ấy thấy cuộc đời mình đơn côi và mình lửng lơ giữa dòng đời xuôi ngược nên chai sạn những khát khao. Tháng mười hai của hôm nay, cô ấy đau lòng mà chẳng thể nói được rằng mình đau bởi những gì người đã dành cho cô ấy trong ngày qua, cứ giấu một mình rồi ôm tâm bệnh. Tôi chỉ muốn nói với cô ấy "Mệt mỏi rồi thì nghỉ đi em, em đã giấu má hồng, môi son cùng đam mê thời con gái vào chén cơm, bát nước vào công việc và trụ cột lo toan" Người ta cần một bờ vai để tựa và che chở, cô ấy không cần một bờ vai, cô ấy cũng không đòi hỏi điều gì ở người trong những tháng ngày qua, cô ấy cần người lắng nghe và hiểu được lòng mình, thế thôi! Cô ấy à. Tôi thương em, có phải vì gánh lo toan nên mơ ước của em cũng âm thầm. Em tôi ơi hãy cứ sống với ước mơ và khát vọng cháy bỏng trong em về một ngày mai tươi sáng. Tôi biết: Khi đau khổ, phụ nữ sẽ khóc, nhưng khi tuyệt vọng thì họ sẽ im lặng. Trong tình yêu, đôi khi im lặng chính là để nhẹ lòng, nhưng đôi khi im lặng cũng là để kết thúc. Nếu thực sự người muốn sẻ chia, thực sự người hiểu và trân quý mối duyên này, người đừng để cô ấy im lặng và đừng làm thương tổn cô ấy. Hạt giống gieo ngày hôm qua chưa chắc sẽ nở hoa vào ngày mai. Em có hiểu! Hồng Mến