Ảnh tác giả Hương Giang NIỀM VUI CHIẾN THẮNG (Hương Giang) Cô - vy đến lan tràn dịch bệnh Cả nước nhà tuân lệnh cùng nhau Các cấp lãnh đạo họp mau Cách ly xã hội trước sau phải làm. Nào các bạn chán, nhàm chớ kể Chỉ tạm thời hạn chế mà thôi Dẫu chẳng đi khắp nơi nơi Zalo facebook ngập trời cảnh tiên. Cô - vy đến nguy hiểm rình rập Những anh hùng tấp nập ngược xuôi Thời gian mải miết dần trôi Mà con vi - rút chẳng nguôi chút nào. Cán bộ đến đồng bào khắp chốn Quân dân ta cùng rốn mẹ sinh Việt Nam chan chứa nghĩa tình Chiến lược đã chắc ta - mình vượt qua. Hỡi chiến sĩ bôn ba rừng núi Hỡi đội quân đứng mũi chịu sào Công an bác sỹ cùng bao Thế hệ già trẻ dâng trào niềm tin Rồi bầu trời lung linh tỏa rạng Đất nước ta ngời sáng vinh quang Tháng Tư rực rỡ sao vàng Việt Nam chiến thắng rỡ ràng niềm vui. Tuyên Quang đêm 2/4/2020
ƯỚC MONG CỦA MẸ (Hương Giang) (Kính tặng Mẹ Ngô Thị Quýt - Bà mẹ VN anh hùng - Phường 5- Quận Gò Vấp - TP. Hồ Chí Minh) Cho con gọi Người là mẹ Dù chẳng máu mủ ruột già Nhưng mẹ và con cùng chung một mái nhà Việt Nam. Chín mươi lăm* trải bao vất vả gian nan Nước mắt lặng đau khi hay tin chồng hy sinh ngoài mặt trận Tiếng sét ngang tai nung nấu thêm thù hận Mẹ lên đường bỏ lại cả con thơ. Bom rơi chiến tranh đạn lạc đến không ngờ Địch bắt mẹ và đày ra Côn Đảo Lòng kiên trung trước gian lao giông bão Mẹ vững vàng vượt sóng gió hiểm nguy. Cứ ước thầm mong chờ sự diệu kỳ Ngày thống nhất non sông vui như hội Có biết đâu điều gì đang ngóng đợi.. Lại tin buồn bóp nghẹt trái tim côi. Anh con trai mới hai mốt tuổi đời Vì Tổ quốc tự nguyện vào bộ đội Thống nhất chẳng về, chốn nào xa vời vợi Dẫu mẹ nghẹn lòng, nước mắt ngược vào trong. Mẹ của con dù số phận long đong Vẫn nén đau sống cuộc đời cao đẹp Ôi tấm lòng có thể giấy mực nào ghi chép Hơn tấc đất quê nhà và châu báu vàng son. Bao yêu thương mẹ dành cả cho con Là đồng bào cùng nhân dân đất nước Dù bàn tay chai sần và chỉ còn gân guốc Cặm cụi đêm ngày mẹ se chỉ luồn kim. Lưng còng, mắt mờ mà mẹ vẫn dò tìm Từng lớp vải may khẩu trang phòng dịch Chỉ một lời giản đơn mà chắc nịch Mẹ muốn góp chút gì cho thế hệ hôm nay. Xưa may mền cứ thoăn thoắt đôi tay Tuổi cũng già nên sức cùng lực kiệt Chỉ nhiệt huyết sục sôi còn mãnh liệt Nên giúp người nghèo thì mình cứ làm thôi. Ở ngoài kia bệnh hoành hành khắp nơi Dịch Covid đang giết dần nhân loại Việc mẹ làm có chi mà ái ngại "Mẹ già rồi không giúp được gì hơn". Mẹ hiền ơi mẹ giúp được chúng con Cùng đất Việt bao nhiêu điều vĩ đại Người mẹ anh hùng Việt Nam còn sống mãi Trong trái tim hồng của triệu triệu người dân.
LẶNG (Hương Giang) Lặng nghe Tiếng thở Của đêm Nhọc nhằn Vo giấc Êm đềm Còn không? Tháng Tư Covid Mênh mông Mong manh Sống chết Đợi trông Tin về Lặng nghe Sầu não Bốn bề Xuân đau Đau lắm Não nề Tâm can Chẳng còn Những tiếng Oán than Chỉ còn Tình nghĩa Ngập tràn Yêu thương Hãy tin Ở cuối Con đường Vinh quang Tất thắng Đẹp dường Xuân xưa. Tuyên Quang đêm 31/3/2020
LỜI THỈNH CẦU MÙA XUÂN (Hương Giang) Xuân trở mình sao khó nhọc xuân ơi? Trời cũng khóc từng cơn quặn thắt Cả nước gồng mình dạ đau như cắt Cô - vi. Chẳng biết từ đâu sao đến làm gì? Từ Vũ Hán đã ra tay ngưng chặn Từ Pháp, Hàn, Úc, Âu xa ngàn dặm Lại trở về bởi Ý, Luân Đôn. Hỡi những người con Ở xứ sở "thần tiên" Hãy lắng nghe tiếng quê hương tha thiết "Hãy ở yên" để thấy lòng da diết Tiếng đồng bào. Sars - Cov 2 như là giấc chiêm bao Là ác mộng, là quỷ dữ đang phá toàn nhân loại Chỉ một ngày qua là biết bao người ra đi mãi mãi Thế giới mỏi mòn trong sống chết mong manh. Đừng về nữa, hãy ở yên một chỗ nhé Anh Dẫu Tổ quốc dang tay che chở Xin hãy hiểu, hỡi những người xa xứ Vì con đau cha mẹ bỏ bao giờ. Xin hãy ở lại các chị với em thơ Cùng chung sức đồng lòng tiêu diệt giặc Diệt Cô - vít chứ không phải là bỏ mặc "Hãy ở nhà" để ngăn chặn Cô - Vi. Tuyên Quang đêm 26/3/2020
TỰ HÀO VIỆT NAM (Hương Giang) (Viết nhân dịp VNam đón 30 công dân từ Vũ Hán trở về) "Đất nước mình lạ lắm phải không em" Một chiếc phi cơ dành cho công dân trở về từ Vũ Hán Giữa tâm dịch cùng khó khăn hoạn nạn Mới biết ai là bạn là thù. Nước Việt Nam mình có phải là tầm tư tưởng cổ hủ Hay như ai đó cất lời vừa dại vừa ngu Ở nơi nCoV như trốn ngục tù Mà Tổ quốc dang tay ra cứu mạng. Chẳng có gì khó hiểu khi giang sơn đã trải qua năm tháng Chiến tranh và gian khổ khốn cùng Đoàn kết xông pha sát cánh ta cùng Thương người như thể * có gì ngại đâu. Việt Nam mình con người mang tinh túy ngọc châu Dù lúc nào cũng vẫn luôn ngời sáng Nếu hiểm nguy nhưng nếu ngựa đau bỏ bạn** Thì làm sao xứng với đấng anh hùng. Đảng và dân luôn có tiếng nói chung Trong dịch bệnh vẫn mở rộng vòng tay nhân ái Với anh em mình và với cả năm châu nhân loại Đón các anh em trở về nơi xứ sở bình yên. Việt Nam mình tự hào là Con Rồng Cháu Tiên. Tuyên Quang 11/2/2020