Đề tựa: Ai cũng có những ngày dài mệt mỏi, cũng có những thời điểm một mình lê bước trên con đường bất tận đầy mùi khói xe mà không biết điểm kết thúc cuối cùng. Những lúc như vậy tôi lại thích thu mình vào một góc tối, ghi chép lại cảm xúc của mình trong những vần thơ. Sẽ có người cảm thấy thơ của tôi không theo một quy luật nhất định về số câu, số chữ. Đơn giản bởi vì sự lên xuống, thành bại trong cuộc đời mỗi con người đâu có tuân theo bất kỳ một quy luật nào. Tuy nhiên tất cả các sự kiện đều kết nối với nhau vô cùng chặt chẽ theo một cách nào đó, đôi khi đó à luật nhân quả, đôi khi lại chỉ đơn giản là do quy luật hấp dẫn tự nhiên. Chính vì thế với tôi, thơ là vần, là điệu của cuộc sống, có khi trôi chảy, có khi khó nghe, nhưng câu kết cuối cùng nhẹ nhàng trơn tru là đủ. Link góp ý cho tác giả: Góp ý các tác phẩm của Sai Nguyễn Vẽ tranh bốn chữ Bấm để xem Cuộc đời nhạt nhẽo Nghèo đói liên miên Trí thức giả điên Nhà giàu bới móc Trẻ con lóc chóc Người lớn vô tri Đức phật từ bi Ni cô đàng điếm Cảnh sát cá kiếm Con điếm làm giàu Quả phụ trọc đầu Vải nhàu gói sắt Giáo sư không óc Nhà báo không mồm Đảng viên sồn sồn Dân đen bịt mắt Con vịt loắt choắt Giá xắt ra vàng Màu sắc càm ràm Bổ đầu họa sĩ.
Vịnh Bấm để xem Buổi đêm lạnh và những vòng quay Bước đi, cuốn đi Mê mị * * * Nụ cười man dại và cổ họng gằn khô Nong ra, xé ra Rách toạc * * * Thanh thép lạnh với tay cầm rỉ sét Đâm nát, phá nát Lặng người * * * Mồ hôi cay xè rơi trên sự vồn vã Gào lên, thét lên Bật khóc * * * Phút yên bình trong con mắt bão Gió vần vũ, tóc vần vũ Bàn tay bóp nát nụ hoa. * * * Tiếng thét cất lên trong màn đêm run rẩy Mắt mở to, tay nắm chặt Đôi môi bật máu. * * * Bốn mắt nhắm nghiền, bốn tay xuôi thõng Lạnh thốc, thở dốc Quay lưng. * * *
Lời nói dối _ The lie Bấm để xem Những đứa trẻ con tập tành nói dối Bố mẹ bỏ mối cho chút tình duyên Trốn nhà vòng vo nói chuyện huyên thuyên Bé con cũng biết giật mình thon thót Ngồi vắt vẻo trên cành cao chót vót Cô bé mỉm cười nhấm ngọn lá dâu da Đôi mắt mơ màng nhìn về phương xa Mặc kệ đằng sau ngọn roi vung vùn vụt Lũn cũn.. Dich tiếng Anh: The kids are learning how to bluff Parents gave them a cup of love clues Running away from home and gossiping Our little ones also knew how to be startled Danglingly sitting on the high branch The little girl is chewing a mulberry leaf Her dreamy eyes keep looking afar Despite the comming stormy whips Tiny kid.
Kiêu hãnh Bấm để xem Những thế giới khác nhau xoay tròn trong điệu Salsa cuồng nhiệt Những cảm xúc mãnh liệt dần kết nối sợi chỉ mỏng manh Một ngày nào đó nếu em có anh Em sẽ chỉ cho anh điều kỳ diệu của phi tôn giáo. Nhưng bởi lẽ thời gian sẽ không bao giờ dừng lại Nên hòn bi của em sẽ phải bắt kịp quả táo của anh Đừng hỏi em phải làm sao cho nhanh Bởi con người là kết nối nhanh gọn nhất. Nếu như anh chạy trốn một cách chật vật Thì em sẽ đơn giản thôi là chỉ việc have fun Bởi lẽ không khó gì kiếm một kẻ lăng nhăng Trong một thế giới tràn đầy phụ nữ. Nếu như anh vẫn còn đang tự hỏi Rằng trí óc em ở đâu khi ở bên anh? Thì cũng đơn giản thôi em vẫn trả lời Công việc em cần làm còn cao cả lắm Và nếu anh lại tự nghĩ rằng cái giá của mình cao lắm Thì thôi anh cứ thoải mái vui vẻ với nó đi Cho đến một ngày những thế giới lại xoay tròn và vấp vào nhau Em sẽ nhìn xuống anh như nhìn em cún con bé nhỏ.
Người qua đường Bấm để xem Tôi thấy tôi trong một con người, Lạ lùng rằng người đó chẳng như tôi, Quằn quại buồn đau và sảng khoái, Nét Tây hóa chẳng lại con người. Sao vậy? Hỡi kẻ ngạo đời! Phải chăng người hoài nghi cũng như tôi? Cuộc đời dài nhiều con đường ngang dọc, Có đôi khi ta lại trải chung thời, Kẻ hám tiền và kẻ khinh đời, Sao lại chẳng bầu bạn cho vui, Cứ quay ngoắt độc hành ngạo nghễ, Có vui chăng hỡi.. Rồi một ngày tôi và người sóng mặt, Mắt người xanh như dải lá tơ, Mắt tôi đen như vầng non nguyệt, Đối mặt nhau mà dạo chén thơ. Này kẻ chẳng soi mình vào tôi, Tôi vẫn đang soi tỏ trong người, Cuộc sống khổ, dễ chăng kiếm bạn, Quay lại với tôi, chia sẻ vài lời.
Sự thù hận của đàn bà Bấm để xem Cô ta khóc, gió lạnh cũng chỉ là mảnh giấy thấm mỏng manh Mặt đất đóng băng, hết thảy con người chỉ nhuộm màu xám xịt Lầm lũi, đàn kiến đen đội lốt những kẻ học thức nối thành dòng dài vô tận trên cầu tháp Chui nhủi, những cỗ máy tự thỏa mãn khoác vỏ bọc mĩ miều quay cuồng trong một góc tối không trật tự Khói, lá phổi mỏng manh rung lên trong mỗi hơi thở Những đôi mắt giao nhau trao đổi từng dòng suy nghĩ nhớp nhúa Sự thấu hiểu hiện hữa như dòng nước sông can đáy Thông điệp, ở một thời điểm được định sẵn sẽ tự động giao nhau bằng công nghệ Con người, ở một địa điểm sẽ tự giết mình theo phương thức truyền thống Lối thoát là một chân trời xa xỉ mà đến giấc mơ ban ngày còn chối từ Sự chối từ cùng phản bội là đồng minh của kẻ giết người cửa sau. Giọt nước mắt chảy mau chỉ đóng vai trò của thuốc kháng sinh lờn tác dụng Căm thù và nguyền rủa sẽ là con đường duy nhất tạo ra lợi thế canh tranh. - Sai_ 09/09/2011 P/S: Phía sau một người đàn ông độc lập là những người đàn bà ủng hộ anh ta, phía sau một phụ nữ độc lập là những thằng đàn ông đã phụ bạc cô ta.
Những người đàn bà khóc Khói thuốc mờ ảo, làn tóc bay Gió lạnh thăm thẳm, nặng vai gầy Quang gánh đường xa, đôi chân nhỏ Người đời cứ trách, có ai hay? Em đến bên tôi, bờ môi đồng cảm Hơi rượu chểnh mảng, nước mắt chảy xuôi
Sắc mầu hối tiếc Bấm để xem Những ngày buồn tôi dìm cuộc đời mình trong màu sắc. Cây cọ trẻ con cũng thành dao cạo Cào chảy máu ước nguyện nhỏ nhoi Kẻ cô đơn thường hay mơ mộng Tôi lại thích đào mộ mình trong giấy trắng nhuộm đen. Người ta thường thích vẽ mộng mơ Còn giấc mơ của tôi lại là hiện thực. Đẹp nhưng đục Mây trắng lại chẳng bao giờ tạo được mưa. Ngửa cổ dung tục Cất hết đi thôi. London 1/5/2015
Mưa mùa đông Bấm để xem Ngẩng đầu Mùa đông xứ sương mù, Mưa, Bầu trời xám và con người cũng xám Cây cối héo mòn, Mưa, Đất lầy lội và lòng người cũng lầy lội Nghĩa địa yên bình Chiếc cổng sắt rỉ sét choàng sợi xích sắt rỉ sét Cọt kẹt Nhớp nhúa Lạnh lùng Gió cứ thổi và bánh xe đạp cứ quay Con đường hối hả Lũ nô lệ vội vã Vùng đất kỳ diệu của đám trẻ con Long lanh Rộn ràng Bù khú Đôi mắt trong trẻo Nụ cười ngây ngô Bàn tay nhỏ nắm trái tim nhỏ Giả tạo lại là bài học buổi sớm mai Cười đi con Cười Người ta sẽ không biết lòng con ghen ghét Khinh thường Đau khổ Giáng sinh xứ văn minh Rực rỡ Phù phiếm Lạnh lùng Mưa
Ngủ đi em Bấm để xem Ngủ đi em, mặt trời đã lên đỉnh ngọn đồi Cứ nhắm mắt ngủ đi cho tàn ngày đoạn tháng Quên đi hết những biển cạn đá mòn Những tranh đua ghen ghét Những tái sinh cùng cát bụi Những mảnh vỡ nhỏ chẳng ghép nổi một nụ hoa xinh. Nhắm mắt lại rồi ngủ đi em Thức dậy làm gì rồi lại phải nằm xuống Mỉm cười làm chi vì đời không mong muốn Sinh ra làm người chính là đày đọa thôi. Đấng tối cao đã lặng lẽ buông xuôi Vậy thì tại sao em lại không thể ngủ. Hít một hơi dài rồi nhắm con mắt đục Ngủ đi em rồi ngày sáng sẽ qua thôi Sai - London - 28/06/2016