Những Tác Phẩm Sáng Tác Của Phàm Nhiên 1. Đêm đêm ngó nhìn ra cửa sổ Bóng trắng bay bay mái tóc dài Nhìn em với con mắt thèm muốn Lưỡi dài tận cổ, tay thò nắm chân. 2. Ngày quốc tế tỏ tình Một mình Tôi với chén Chén rượu chưa đầy đã cạn Như lòng Tôi chưa cạn đã buông 3. Ngày thương năm nhớ tháng đợi chờ, Chờ em nơi ấy đã qua hai mùa Hai mùa mưa nắng đã qua Cớ sao em lại đi xa hỡi người Về đi tôi đợi không rời xa nhau Bài thơ tôi viết tặng em Bao nhiêu nỗi nhớ nỗi mong trong này Sao em còn chưa về đây Về cho tôi bớt lạnh bớt buồn người ơi. 4. Anh đi rồi Bên cạnh em là nỗi nhớ Xa anh rồi Nỗi nhớ hóa đau thương. 5. Cây bút nhiều màu Bông hoa nhiều loại Thế Giới nhiều người Nhưng em chỉ cần Mình anh là đủ. 6. Người đã đi, người mãi không về. Con đường dài, cũng chỉ còn mình tôi. 7. Xuân đi hạ về làm lòng ta nhung nhớ Nhớ những buổi chiều bên ghế đá hàng cây Anh cài lên tóc em bông hoa phượng đỏ Em mỉm cười tựa ánh nắng hoàng hôn. 8. Một chén trà ngon, một bạn hiền Một bàn cờ hay, một tri kỷ Một ly rượu nồng, một đêm xuân. 9. Ta gặp nhau giữa dòng đời xuôi ngược Dẫu biết rằng ta chẳng thể có nhau Cớ sao tim vẫn còn hổi thổn thức Vẫn khắc hoài hình bóng của ai kia. 10. Quay đi gặp cánh hoa rơi Đưa chân giẫm nát ta chê hoa tàn Quay lại gặp cánh hoa tàn Giẫm thêm phát nữa cho tàn đời hoa. 11. Anh sẽ đi về phía núi sông Anh sẽ đi cho thỏa chí tang bồng Đời trai lãng tử phiêu bạt Theo những con đường em biết không? 12. Thân em như trái bóng bay Thổi hơi một phát nó phồng ngay ra Thân em như cái bánh đa Giòn ngon * rắc rắc* thế là gãy đôi. Thân em như trái mâm xôi Muốn ăn thì phải đè ngay xuống sàn. 13. Nếu người khóc Mưa xuân sẽ đổ Nắng hạ sẽ tắt. 14. Biển không anh! Biển chiều tàn nắng hạ. 15. Vũ hoán thiên thu tình vạn dặm Vô duyên hữu ái khúc trường ca Nhân sinh luân chuyển tù ngục địa Vong tình hóa cửu nhược thanh phong. * * * Tác giả: Phàm Nhiên