Chúng ta có thể kết bạn chứ 0 (*-*) 0 Bút Danh: Nguyễn Tuổi: 19 Cung hoàng đạo: Nhân Mã Sở thích: Nghe đàn tranh, hát, vẽ, đọc sách, du lịch, tìm hiểu lịch sử và ngôn ngữ trung quốc. Sở đoản: Vụng về.. Tính tình: Dễ gần, dễ nói chuyện, hơi có chút trầm tính. Châm ngôn của mình là: "Sẽ chẳng có điều gì được sắp đặt sẵn cả đâu, tất cả đều dựa vào nỗ lực của chính mình, cánh cửa thành công kia có mở ra hay không cũng là quyết định của bản thân, bởi chỉ có mình mới có chìa khóa để mở được cánh cổng đó, dù là bất kì ai cũng không thể nào mở giúp được". P/S: Rất mong có thể làm quen với mọi người Link các tác phẩm sáng tác của mình: Trinh Thám - Kì Án - Nguyễn, Đam Mỹ - Trọng Sinh Chi Thánh Sủng - Nguyễn, Tản Văn - Học Cách Trân Trọng - Nguyễn, Truyện Ngắn - Những Mẩu Chuyện Vặt Đáng Yêu - Nguyễn, Truyện Ngắn - Thiền Tâm - Nguyễn Xuyên Không - Số Phận Đã Cho Tôi Gặp Người - Nguyễn
Chào bạn, mình là thành viên của bang hội From to the zezo^^ Mình có một số góp ý nhỏ về truyện Trinh thám - Kì Án của bạn như sau~ *Về nội dung: Mình là mọt truyện Trinh thám nên vừa nhìn thấy truyện của bạn đã lập tức bay vào đọc Mình đọc văn án và 3 chương truyện của bạn thì mình đã nắm sơ lược được nội dung. Truyện kể về một cảnh sát giao thông tên là Đoàn Công vì suy sụp sau khi chia tay bạn gái nên bị cấp trên chuyển công tác sang tổ điều tra trọng án. Sếp mới của anh là một cô gái tuy còn trẻ tuổi nhưng vô cùng tài giỏi với khả năng suy luận sắc bén. Ngay khi mới đến nhận việc thì tổ trọng án đã tiếp nhận một vụ án mới đầy những chi tiết bí ẩn và kì lạ. Chắc chắn vụ án này sẽ rất bí hiểm, khó điều tra và theo mình thấy hướng phát triển truyện của bạn rất lôi cuốn, hấp dẫn *Về hình thức: - Thứ nhất: Cách viết khá là ổn với cách sử dụng ngôn từ khá uyển chuyển, không bị lặp từ. Nhưng có vài chỗ bạn sử dụng từ chưa được hay, ví dụ như ở chương 2, đoạn 6 có từ "tiền vàng" bạn nên chuyển thành "tài sản".. - Thứ hai: Cách trình bày của bạn nhìn chung là ổn, nhưng có một chỗ bạn cần điều chỉnh một chút. Ở chương 1, giữa đoạn 5 và 6 bạn cần thêm dấu phân cách vì đây là đoạn chuyển phân cảnh của chuyện - Thứ ba: Bạn có mắc một vài lỗi chính tả nho nhỏ như sau: Phần văn án, ở đoạn thứ 3 bạn viết "hộ" -> "họ" Ở chương 1, đoạn 5: "Ông muốn tìm chết hả?'-> Mình nghĩ bạn nên viết là:" Ông muốn tìm đến cái chết hả?' Ngoài ra ở các câu nói của nhân vật, bạn chưa viết hoa từ ở đầu câu, ví dụ như ở chương 2, đoạn 2: "Sếp, em đến trình diện" hay "cậu cũng cùng đi đi" và còn nhiều chỗ khác bạn nhớ sửa lại nhé! Trên đây là một số góp ý của cá nhân mình, mong nó sẽ hữu ích với bạn. Truyện của bạn là truyện chờ duyệt nên lỗi chính tả bạn cần phải sửa lại nếu không truyện sẽ rất lâu mới được duyệt. Mình rất mong chờ diễn biến tiếp theo của vụ án. Chúc bạn sớm hoàn thành truyện và có nhiều người ủng hộ nha^^
Cảm ơn về nhận xét và sự ủng hộ của bạn nha, mình sẽ cố gắng viết tốt hơn và sẽ sửa lại các lỗi sai ^^
Chào bạn, mình là thành viên của bang From To Zero và hôm nay mình qua đây với mục đích có chút góp ý cho bộ truyện "Kì Án" của bạn. Về phần Ưu điểm, bạn viết miêu tả tốt và mình thực sự thích lối hành văn đơn giản, không rườm rà mà độc giả vẫn hiểu được nhân vật muốn nói gì. Đối với một bộ truyện trinh thám thì không cần lối hành văn quá hoa mĩ, lối hành văn đơn giản như của bạn là rất phù hợp. Mạch truyện của bạn được viết nhịp nhàng ở những chương 2, 3 và 4 nhưng mình nghĩ bạn nên thêm những câu cú mang tính giật gân, cứng cỏi thì sẽ tuyệt vời hơn nữa đó. Về phần nhược điểm: 1. Ở chương 1, khi đọc những đoạn đầu tiên lên thì mình thấy bạn dẫn dắt bối cảnh truyện rất tệ. Bạn đang miêu tả "những con người cần mẫn và chăm chỉ" thì đột ngột bạn lái mạch miêu tả sang "ánh đèn lập lòe, chen lẫn trong đó là..". Đoạn trước bạn hoàn toàn thiếu thông tin: "Những con người cần mẫn" đó là ám chỉ đến ai, bạn đang muốn nói đến điều gì trong đoạn đó? , và quan trọng nhất là giữa hai đoạn văn hoàn toàn thiếu tính liên kết. Những thiếu sót trên dẫn đến việc hai đoạn văn đầu trở nên thừa thãi, không có tác dụng gì cho những đoạn văn sau. 2. Trong đoạn 3 của chương 1, mình hơi thắc mắc là "Trước quầy bar" hay "Trước quầy thứ ba"? Một số từ như "những lời lẽ thô bỉ tán tỉnh" mình nghĩ là viết thành "những lời lẽ tán tỉnh thô bỉ" sẽ mượt hơn. "Vết dao chí mạng nhất là ở đầu quả tim" thì mình nghĩ nên viết thành "Vết dao trực tiếp dẫn đến cái chết là vào tim". Nếu biết rõ luôn vết dao cắm vào đâu ở tim thì tổ này kèm luôn cả khám nghiệm tử thi à? 3. Có một chi tiết ở chương 2 mà theo mình thì nó khá vô lý: Chi tiết mà sếp của tổ trọng án bảo nhân vật Đoàn Công đi cùng đến hiện trường vụ án. Theo lẽ thường, một nhân viên được thuyên chuyển sang một tổ mới, hoàn toàn chưa có kinh nghiệm gì trong việc điều tra hay phá án thì không bao giờ được đi thực nghiệm hiện trường một vụ án cho đến khi người đó đã quen với môi trường làm việc. Giữa tổ trọng án và tổ giao thông có sự khác biệt rất lớn giữa giáo trình và quy trình làm việc, và hơn nữa đây còn là một vụ án giết người mang tính chất quan trọng, để một người mới như Đoàn Công đi cùng đến hiện trường thì xác suất anh ta động chạm làm hỏng các dấu vết là rất cao. Nhân vật sếp hẳn phải biết không nên đem theo một người vừa mới được nhận vào đi cùng, hơn nữa lại chẳng có tác dụng gì trong quá trình làm việc, trừ phi cô ấy đã quá rõ anh ta có thể làm được những gì với công việc này. 4. Bạn miêu tả hiện trường vụ án và các nhân vật khá sơ sài. Độc giả chỉ biết hiện trường vụ án là "Căn hộ số 309, phía trong căn hộ toàn là vết máu, cùng với thi thể của một cô gái còn khá trẻ". Vậy hiện trường chỉ là một căn hộ? Hình thù nó ra sao? Căn hộ bài trí thế nào? Thi thể cô gái nằm ở đâu trong căn hộ? Mình thấy rất thiếu chi tiết. Về phần nhân vật thì thiếu sót lớn nhất là mình không rõ mặt mũi, vóc dáng hay giọng nói nhân vật ra sao. Các nhân vật chẳng hề để lại ấn tượng gì đối với độc giả như mình, chỉ có một chi tiết duy nhất mà bạn hé lộ là các nhân vật còn rất trẻ. Tên của các nhân vật thì bạn cũng ém nhẹm, chỉ đến những đoạn sau bạn mới hé lộ nhưng lại không cụ thể là của nhân vật nào. Điều này gây khó khăn cho người đọc trong việc hình dung và phân loại nhân vật. Trên đây là những góp ý nhỏ của mình, chúc bạn sẽ có những chương truyện thật hay và hấp dẫn!
Xin chào Quân ^^ Mình là Meo meo thích cười, thành viên của bang From to Zero. Rất vui vì đến đây góp một chút suy nghĩ của mình vào truyện của bạn: Tản Văn - Học Cách Trân Trọng - Nguyễn Từ tiêu đề, truyện cho người ta thấy được, đó là một bài học, đó là một lời khuyên, nhắc nhở? ^^ Tản văn rất có ích đối với những người hiện tại đang lao mình vào việc làm, hay có thể là những người "sĩ diện", những người không biết trân trọng. Chẳng có một câu chuyện nào ở đây cả, nó mang lại những lời mà có thể đó là từ tận trong lòng Quân muốn nói ra đi? Muốn nhắc nhở, muốn khuyên người ta rằng: "Bởi vì không có một ai có thể sống được mãi mãi. Tuổi thọ của con người là có hạn, vậy nên làm ơn, hãy trân trọng." Meo rất thích câu này ^^ Đúng vậy, bố mẹ, người thân, những người xung quanh bạn chẳng phải là bất tử, họ có thể biến mất bất cứ lúc nào, cuộc sống a, đợi ở cuối đường kia chính là cái chết, vậy nên chẳng bao giờ ngờ được chuyện gì sẽ xảy ra, ai sẽ rời bỏ bạn. Khi người ta nhận ra thì lại nuối tiếc, lại hối hận nhưng đâu còn kịp! Tản văn khiến người ta suy ngẫm, khiến người ta nhận ra rằng họ đang bỏ lỡ cái gì rồi, đang thờ ơ với ai. Thật sự tản văn của Quân khiến Meo nhận ra, xấu hổ, bố mẹ Meo chưa từng nhận một lời cảm ơn, xin lỗi từ Meo cả! Ha hả, một đứa con chẳng có chút lương tâm nào ^^ Trong tản văn có một câu: "Có người nói lúc người ta còn sống thì không đối xử tốt, đến khi chết mới đến trước mộ xin lỗi." Meo hoàn toàn chấp nhận, câu này quá đúng. Con người mà những thứ xung quanh họ, khi mất đi mới nhận ra. Nhắc đến đây, Meo lại muốn kể một câu chuyện mà Meo đã chứng kiến, nó hoàn toàn giống như vậy. ^^ Tản Văn của Quân không có chút lỗi nào về hình thức cả! Tản văn rất có ích! Nếu Quân đi sâu hơn về những câu chuyện, những dẫn chứng, tản văn sẽ sâu sắc hơn. Sẽ khiến người đọc cũng biết được, những câu chuyện đó mà rút ra bài học trong đó ^^ Đó là góp ý của Meo a! Chúc Quân sẽ viết thật nhiều, thật nhiều những câu truyện thật hay a! Chính là, phải luôn vui vẻ, như vậy cuộc sống sẽ tươi đẹp hơn á! ^^ Buổi tối tốt lành. Meo meo thích cười - From to Zero.