Những ngày trời trở gió

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi A lazy cat, 22 Tháng tám 2022.

  1. A lazy cat

    Bài viết:
    13
    Những ngày trời trở gió.

    Lớn lên ở quê, có một thời tuổi thơ, tôi thích những ngày trời trở gió.

    Những ngày trời trở gió, những cơn mưa cận kề. Chúng tôi, những đứa trẻ gần nhà, đuổi theo từng chiếc lá được gió cuốn đi. Đuổi bắt nhau chạy quanh sân, quanh cổng, quanh đường. Ở quê, mỗi lần trời chuẩn bị mưa là chắc chăn sẽ có rất nhiều chuồn chuồn. Chúng tôi, đứa chổi cọ, đứa chổi chít, đứa nhành cây, chạy từ sân nhà này qua nhà khác, qua những lối đi mà hàng rào nào cũng có. Là cầm những con diều giấy tự làm chạy hết đoạn đường quê.

    Những ngày trời trở gió, mang những cơn mưa về. Những cơn mưa ngày ấy là nguồn sống tươi mát tưới tắm khắp ruộng đồng, rừng núi. Những cơn mưa ngày ấy xối ướt vai áo bọn trẻ chúng tôi mỗi mùa mưa về. Có ai lớn lên ở quê mà chưa từng tắm mưa. Tắm mưa, đuổi nhau chạy trong mưa, và chạy loạn những lúc bố mẹ cầm roi. Rồi cũng có những lúc ngồi sánh vai nhau nhìn về phía cầu vồng rồi trầm trồ khen đẹp. Là những ngày sau cơn mưa đầu hạ kéo nhau ra cánh đồng làng bắt con cá, con ốc, con cua.

    Những ngày trời trở mưa gió, được nằm trong vòng tay mẹ nghe tiếng mưa rơi, được an yên trong từng giấc ngủ mỗi đêm về. Đó cũng là những ngày chúng tôi xây cho mình những ngôi nhà đầu tiên trong đời. Những ngôi nhà từ vỏ chăn, cái dèm cửa. Những ngôi nhà có đầu đủ ông bà, bố mẹ, anh chị em.

    Những ngày trời trở gió giữa những ngày hè sang thu, đó cũng là mùa lũ về. Những ngày lũ về theo bố mẹ, anh chị ra đê xem người ta bắt dế, theo bố mẹ phụ giúp cô dì chú bác chuyển đồ đi. Những ngày mùa lũ, là 2h sáng buồn ngủ díu con mắt vẫn cố bò dậy đi xuống vườn xem mọi người kéo chạy cá. Là ngồi thơ thẩn xem con nước từng chút dâng lên đến ngang chiếc lều nhỏ canh ao. Là những ngày hứng thú lùa đàn vịt từ trên nhà xuống vườn cho chúng tha hồ đùa vui cùng dòng nước. Là những ngày chạy ngược chạy xuôi ngồi trên con dốc đầu làng xem người ta đánh lưới. Là những ngày hồn nhiên thích con nước mạnh mẽ vượt đê vào trong làng. Là thích thú ngồi trên chiếc đò nhỏ được bố trở bơi quanh ao quanh đồng.

    Là có những ngày thật ngốc, biết đường ngập vẫn cố lội bước hay đạp xe qua. Cũng có những ngày lũ về, ngồi trên đê xem mọi người vớt củi rồi nghe mọi người bảo vụ mùa sau cây trồng sẽ tốt tươi hơn nhờ phù xa bồi đắp.

    Sau này, mỗi đứa một nơi. Những ngày trời trở gió cũng đã không thể bên nhau nữa rồi. Những chú chuồn chuồn bay thành đàn những ngày đó cũng đã biệt tích chẳng thấy đâu. Những gương mặt thân quen ngày ấy giờ cũng chẳng biết đã lưu lạc nơi phương nào. Đâu còn những ngày đuổi theo những chiếc lá cánh hoa. Đâu còn những ngày rủ nhau đá bóng trong mưa, những sớm mai gọi nhau bắn con cua, con ốc. Những hào rào cúc tần, râm bụt, những lỗ chó chui qua giờ chỉ còn tồn tại trong tiềm thức. Những cơn mưa mát lành ngày xưa ấy giờ hại nhiều hơn lợi, chỉ ngấm chút là cúm sốt triền miên.

    Lớn rồi mới thấy thương những ngày mưa lũ về. Những ngày người dân phải vươn mình chống lũ. Những ngày chạy đua với dòng nước hung hiểm ngoài kia. Những mái nhà thoảng mùi nhóm bếp lúc ban chiều giờ chìm vào trong biển nước. Đưa tầm mắt chỉ thấy một màn nước mênh mông. Và đâu đấy ở một nơi nào đó một gia đình nhỏ mãi mãi không thể trọn vẹn vì có người bị dòng nước cuốn đi.
     
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...