"Có ô cửa sổ nhỏ, lay hồn ai qua đây Có giấc mơ là lạ, chạm vào trong kí ức Dường như mây đang khóc mưa đang hát, hát bài hát mùa yêu Dường như mây đang đến, mưa đi mất. Tôi xao xuyến, em lưu luyến" Những cơn gió đầu mùa cứ miên man thổi, làm cho lòng người ta mơ màng. Hà Nội mà bấy lâu tôi mơ có phải như bây giờ không? Hà Nội mà bao ngày tôi ngóng trông là như thế này sao? Cảm giác đơn tôi, tôi lang thang từng góc phố. Cảm giác hồi ức, tôi nhớ bàn bè Chuyên Quang Trung. Nhớ những tiếng cười đùa trong những buổi tối đã sáng đèn điện đoạn đường đi từ Zane về KTX. Nhớ những lúc chúng tôi ngồi bên nhau ngắm mặt trời lặng lẽ buông xuống cùng trò chuyện miên man. Tôi nhớ chocolate đá xay, trà sữa Zane full toping.. Cơn gió mùa Đông Bắc vẫn thổi, tôi giờ này buồn thênh thang. Liệu Hà Nội có cho tôi gặp anh? Anh là ai và giờ này ở đâu? Hà Nội mang mối tình đâu của tôi. Ha Nội la mùa yêu đầu tiên.. Rồi vẫn là Hà Nội, nơi tôi trải qua cảm giác chia tay của mối tình đầu. Đâu có thứ gì trên đời là mãi mãi, chúng tôi đã chia tay.. Chia tay trong một buổi chiều Hà Nội. Tôi chỉ nhớ anh của lúc đó, buông bàn tay đang cố níu giữ của tôi, quay lưng và bước đi mãi mãi. Tôi lúc đó chỉ biết nhìn theo bong lưng anh dần khuất xa. Khóe mắt tôi cay cay rồi vài giọt lăn tăn rơi trên má. Tôi thất tình thật rồi.. Hà Nội ơi, cho tôi một cảm giác Hà Nội có là lựa chọn đúng đắn của tôi? - Thanh Thảo_