Những chuyện kì bí mà tôi từng chứng kiến Tác giả: Mèo Lười Thể loại: Truyện ngắn Giới thiệu: Tôi - Một cô gái vốn thích du lịch và tình cờ có những cơ duyên với những câu chuyện kì bí của gia đình và những nơi tôi đặt chân đến.
1. Chuyện về Bác Tùng - Nhân vật đã thay đổi tên Bấm để xem Bà nội tôi sinh tận chín người con, trong đó ba nam sáu nữ. Do thời buổi loạn lạc và dịch thủy đậu nên hai người đã mất lúc nhỏ (một nam, một nữ) Người nữ kia thì tôi cũng không rõ về vai vế trong gia đình do ít ai nhắc đến nhưng người nam (bác Tùng) thì được bà tôi kể rõ hơn. Theo lời bà kể thì bác mất lúc 3 tuổi do bị đậu mùa mà mất. Lúc bác mất bác cả đang cõng bác chạy nạn. Chắc có lẽ đây chính là sợi dây liên kế giữa bác và bác cả. Tôi từng nghe bà kể lại những năm kháng chiến bác cả tôi có tham gia và vào chiến trường miền Nam. Có đêm bà tôi mơ thấy bác Tùng về nói với bà tôi: "Mẹ ơi anh cả bị bắt rồi, người ta giam anh ở nơi xung quanh toàn là biển thôi. Anh bị bắn con đỡ cho nên vào bụng với tay, mẹ lo đốt tiền xuống để con chèo thuyền đi cứu anh, không là không kịp đâu". Chỉ có như vậy thì bà tôi tỉnh dậy. Vừa sáng sớm bà đã đi mua vàng mã để đốt xuống theo lời bác dặn. Cứ thế tháng nào bà tôi cũng đốt giấy tiền vàng bạc xuống vào mùng 1 với 15. Mãi mấy năm trời nghe ngóng không có tin tức thì năm 1975 giao trả tù binh thì bác cả mới về. Bác mới kể khi đó đội của bác bị bắn, bác bị bắn ở bụng nhát thứ hai bác tưởng mình chết rồi thì bác té nên trúng tay. Thế là họ bắn bác lại rồi giam ở Côn Đảo. Họ cứ để mặc bác thế thì đến sáng hôm sau có một người Mỹ vô mổ bụng với tay bác để lấy đạn rồi truyền nước cho bác. Cứ thế người đó hằng ngày mang cơm với thuốc đến cho bác. Không tra hỏi, không đánh đập gì cả. Sau khi nghe lời bác cả kể lại và giấc mơ về bác Tùng + việc làm của bà tôi thì rất là trùng khớp không thể lí giải được. Câu chuyện trên tôi cũng chỉ nghe từ nội và các bác kể lại thôi.
2. Cây gạo đầu làng Bấm để xem Chắc ai cũng từng được mọi người kể cho nghe về các chuyện kì bí về những cây cổ thụ đầu làng. Tôi - cũng không ngoại lệ, mỗi lần về quê lúc nhỏ tôi đều rất thích nghe mọi người kể những câu chuyện li kì này. Nhớ năm đó khi tôi cùng chị về quê nội chơi. Chúng tôi đều được dặn không được ra cây gạo đầu làng chơi vào trưa và chiều tối. Mặc dù cây gạo rất to và mát. Không biết vì để hù dọa chúng tôi hay sao họ đã dệt lên những câu chuyện rất li kì về cây gạo. Nào là tối nghe thấy tiếng người hát trên ngọn cây gạo, nào nhìn thấy những đốm lửa trên ngọn cây gạo. Tôi từng nhớ khi tôi với chị đi chơi nhà bác bên làng bên lúc về đến đường làng thì trời cũng tối. Đường thì đường đất xung quanh toàn là đồng ruộng, không 1 bóng đèn. Chính tôi với chị của mình đã nhìn thấy những đốm lửa xanh trên ngọn cây gạo. Lúc đó chỉ biết vắt chân lên cổ mà chạy, khi về đến nhà kể cho mọi người thì việc họ cấm chúng tôi lại gần cây gạo càng gay gắt hơn. Năm đó làng quyết định chặt cây gạo, làm đường. Tôi cũng đi chứng kiến cảnh cây gạo bị chặt bỏ. Nhưng khi những nhát dao vừa chạm vào thì cây chảy ra chất nhựa màu đỏ như máu làm mọi người đều hoảng sợ nên đã không chặt nữa. Ngay trong ngày thì những người đã chặt cây đều gặp chuyện. Người thì tai nạn gãy chân, người thì đột quỵ mà chết tại nhà. Đến nay thì đường đã làm xong cơ cây gạo vẫn cứ tồn tại đến bây giờ. Có thể mọi chuyện chỉ là những sự trùng hợp ngẫu nhiên nào đó.