Chào mừng các bạn quay trở lại với Game Show - Ai là nhà tâm lý tài ba? Các bạn ơi, một năm mới lại đến, và Tết thì cũng đang đến gần hơn với chúng ta Và cứ mỗi dịp Tết đến xuân về, chúng ta lại hay phải nghe những câu hỏi khó đỡ đến từ họ hàng, người thân Vậy, sẵn dịp đây, mình xin được đưa ra câu hỏi tuần này Theo bạn, những câu hỏi nào mà bạn cho là khó đỡ đến từ vị trí của người thân họ hàng? Và bạn sẽ ứng phó, đối đáp như thế nào? Chà, nghĩ tới thôi cũng nhức đầu rồi nhỉ? Hãy cùng nhau chia sẻ ở dưới để chúng ta cùng nhau có một cái Tết ngon lành và đầy niềm vui nhé ^^ P. S: Các bạn đừng quên like và đánh giá 5 sao cho game và câu hỏi nhé ^^
Từ một tuổi tới mười tuổi: Đi học chưa? Có phiếu bé ngon không? Có bồ chưa? Từ mười tuổi tới hai mươi tuổi: Học trường gì? Học trường chuyên không? Có được học sinh giỏi không? Có được lãnh thưởng không? Có bồ chưa? Từ hai mươi tuổi tới ba mươi tuổi: Thi ngành gì? Trường đại học gì? Có đi du học không? Có bồ chưa? Từ ba mươi tới bốn mươi tuổi: Một số áp lực riêng nhưng không kinh khủng bằng câu "Có bồ chưa?" Cách đối phó với những câu này: Đừng đi ra ngoài, đừng đi gặp hàng xóm ngày tết. Mình đùa đấy. Cứ khi mọi người bà con họ hàng hỏi thăm thì cứ rủ mọi người nhậu. Thế nào mọi người cũng quên hỏi
Theo em câu hỏi khó đỡ trong ngày tết mà năm nào em cũng gặp đó là: Cháu có người yêu chưa? Sao không dắt về nhà gặp bố mẹ. Vẫn như mọi năm em đều trả lời: Người yêu chưa có khi nào cưới cháu sẽ báo vô duyên như cô chú còn lấy được vợ chồng cháu sợ gì ế.. đó là em nghĩ thầm thôi chứ ngoài miệng em trả lời là: Dạ cháu còn đi học chưa có ý định yêu đương ạ. Chắc năm nay em sẽ trả lời khác đó là: Cháu có rồi anh ấy tên là Mạnh Thăng còn chuyện về ra mắt bố mẹ thì từ từ tính sau ạ Đó là câu trả lời của em
Với đệ, câu hỏi khó đỡ nhất là: "Năm nay lớn hẳn lên ấy nhỉ, bằng tuổi cháu á, bà đã lấy chồng rồi cơ. Lúc trẻ bà đẹp gái lắm nhưng chỉ ưng mỗi ông trẻ cháu thôi. Lúc con bà bằng tuổi cháu nhá thì bà mới hơn 30 thôi. Vậy bao giờ cháu định lấy chồng cho bà bế đây?" À, đó là câu hỏi của bà hàng xóm kiêm họ hàng xa 5 đời nhà đệ. Họ xa lắm rồi nhưng vì ở ngay sát nhau nên Tết tới cũng hay sang thăm lắm. Mà chả riêng gì ngày Tết, ngày bình thường bà cũng hỏi thế liên tục kiểu: "Bao giờ lấy chồng rồi sinh cháu cho bà bế đây?" hay "Lớn rồi, lấy chồng sớm vào không ế đấy!" hoặc "Định đẻ trai hay gái cháu ơi?" Mà nếu như đệ bảo: "Cháu mới 14 mà bà.." Thì bà ấy lại: "Xời, chắc gì đã đỗ cấp 3 mà lo. Tìm bạn trai trước rồi nói sau. Học cấp 3 xong rồi tiếp đến đại học làm gì? Mệt, bố mẹ nuôi mày cho khổ ra. Con trai bà cần học quái gì đâu, hết lớp 9 đi bốc vác mỗi ngày cũng được trăm rưỡi, trả được ơn mẹ nó rồi đấy!" Xong lại tìm cách mai mối đệ với chú kia. Chẳng lẽ ức quá đệ lại bảo: "À thế à! Thế con trai bà học hết lớp 9 làm gì? Tốn hết tiền bà. Cho chú ấy nghỉ luôn từ đầu còn hơn à?" Nhưng thôi, bà trẻ nhà đệ ghê lắm! Đệ chỉ dám cười trừ cho qua chuyện thôi. Làng ai cũng thấy bà này hơi vô duyên. Có người nói đỡ một hai câu bị bà ấy lườm cho một cái, có khi tức quá lại chửi cho vài câu. Không ngờ loại người này vẫn còn tồn tại ấy nhỉ?
Một chữ thôi: "Cười". Họ hỏi chỉ để có câu chuyện để nói. Hoặc để khoe khoang những thứ liên quan đến mình chứ thật ra họ chẳng quan tâm đâu, bằng chứng là năm nào cũng hỏi mấy câu như thế. Tốt nhất cứ cười trừ cho xong chuyện.
Đang đi học ba mẹ cấm yêu mà cô chú anh chị thì cứ hỏi: "Có người yêu chưa?" Đến để cô chú anh chị làm mai cho. Chắc sợ mình ế. "Sao không đem về ra mắt?" Đến khi đi làm thì cô chú bác hỏi: "Quen bao lâu rồi? Khi nào cưới? Người yêu ở đâu? Làm nghề gì?" hỏi tới tấp. Giống điều tra phạm nhân á. Tiếp lại hỏi: "Lương tháng nhiêu?" Phải khai báo à! Xong bảo: Người yêu con cô thế này! Người yêu con cô thế kia. Lương hơn 10 triệu. Muốn mệt luôn. Khi lấy Ck xong thì lại hỏi: "Mấy đứa con rồi? Trai hay gái?" "Sao không đẻ?" Cô giới thiệu chỗ thầy này thầy kia hay lắm. Vừa đẻ xong. "Khi nào đẻ đứa nữa?" Oh My good Không bao giờ hết câu hỏi.
Khi còn học tiểu học: "Cháu được học sinh gì?" "Đi học có thích không?" "Các bạn có chơi với không?" * * * Khi lên trung học: Vẫn là câu hỏi về vụ được học sinh gì. Haiz, trong đầu mình nghĩ sao phải quan tâm nhiều vậy làm gì? Tò mò? Hay có vấn đề gì khác? "Có người yêu chưa?" "Chắc có rồi nhỉ?" "Lớn vậy, sắp lấy chồng được rồi cũng nên, haha" Chắc vui "Sắp bỏ bố mẹ đi theo chồng rồi nhỉ?" Ủa gì sao cô vô duyên quá vậy, cô có con gái sao cô không hỏi? Sau khi ra trường cấp ba: "Cháu thi trường gì?" "Điểm cao như B nhà cô không?" Theo mình cách tốt nhất để trả lời mấy câu hỏi như vậy chính là: Trả lời qua loa cho xong chuyện và tìm việc lặt vặt gì đó giúp bố mẹ, không nên lãng phí thời gian, vắt óc mà trả lời những câu hỏi điên rồ ấy.
Vì còn đi học, vậy nên phải nói ám ảnh nhất là hỏi về điểm số. "Cháu bao nhiêu điểm? Điểm có cao không? Tổng kết đứng hạng mấy?" Năm nào mà mình điểm số ổn áp thì không sao, chứ cứ rơi trúng năm học hành chả ra gì, điểm không cao thì y như rằng chết trân luôn. Con họ top 3 mà mình rớt xuống hạng 5, hạng 10 cái mất Tết. Mà cứ chọn lúc có cha mẹ kế là hỏi, hình như muốn mình ăn Tết hổng ngon. Gần đây lại hay nói về Tiếng Anh, thì ôi thôi nào là: "IELTS con dì 8 chấm/ 7 chấm", "Tiếng Anh năm nay nó tận 3 điểm 10 cơ" Mình cũng không có ý kiến gì đâu nhưng mọi người có thể tiết chế lại bằng cách là năm nay Tiếng Anh con tôi học đều được không? Chỉ cần không cụ thể điểm số ra là được, chứ cứ mãi thế này ngày nào cũng nghe bố mẹ nhắc rồi đưa con dì này bác kia ra làm gương, cháu sợ lắm ạ: <
- Hồi nhỏ đi học, tết hay bị mấy người họ hàng hỏi: Học có được phần thưởng không? Mình trả lời được học sinh giỏi, cái lại bị kêu "Giời ạ, được cái học sinh giỏi thì làm cái gì, phải học sinh giỏi lãnh học bổng tỉnh ấy, chứ vầy mày đang ngu lắm". Ta nói chứ, con của họ cùng 1 thời với mình, không được phần thưởng luôn, mà cứ thích chèn ép con nhà người ta. - Lớn lên: "Mày học trường nào đấy, có học bổng du học gì không?" Mình bảo: "Con học trường.. này, trường không có học bổng du học, muốn đi du học phải tự bỏ tiền tự đi." Xong, mấy người kia lại bảo: "Không được đi du học là dở quá rồi, con nhà kia kia đi Nhật đấy, nó còn gửi tiền về cho bố nó nữa cơ", "cái trường đó là trường nào tao chưa nghe bao giờ, mà học gì học lâu thế, 4 năm cơ, chắc học ngu quá hết mớ tiền mới mua được vô cái trường như vậy" Ta nói thiệt mấy má đó vô duyên dã man luôn, học đại học phải 4, 4.5 năm, mình học vượt nên còn có 4 năm, chứ có phải học cao đẳng, trường nghề nên 3 năm đâu, may chưa học bác sĩ hơn 8 năm cơ, mà mình học trường công, thi trầy trật, rụng mớ tóc mới vô được. Mà hay lắm, 1 người nói là mấy người xúm lại hùa nhau, mình cũng chẳng cãi họ làm gì, muốn nói gì cứ nói, dù sao mình chẳng quan tâm họ, chẳng qua người ta là người lớn nên mình ngồi nghe thôi. - Đi làm: "Lương nhiêu, đi làm á, không mang tiền về mà xây nhà lầu, mua xe hơi cho ba mẹ mày, chắc làm cũng chẳng đủ ăn nhở, bố mẹ chu cấp nhiều không?" Cái này đúng là khổ lắm luôn. Nói lương thấp thì chê "học cho cao vô, tốn tiền cuối cùng cũng thua nhà tao mẫu này mẫu kia (đất)", nói lương cao thì "mày coi chỗ nào cho anh/chị họ mày vô làm với, mà phải làm giám đốc, quản lý mới làm, lương tháng xxx"; mình còn đang nai lưng ra làm thuê kiếm cơm, mà mấy má cứ đòi quản lý, giám đốc, sợ chưa. Xong bảo "đi làm 2, 3 năm mà chưa mua được nhà thành phố à, cho anh/chị mày ở chung với, chứ chúng nó để dành tiền làm ăn". Mới đi làm được mấy năm mà kiếm được nhà thành phố thì chỉ có nước đi kiếm "ngân hàng 2 chân bank", "góc phố này nơi mình quen nhau", chứ làm công ăn lương còn lâu lắm. Hết cái hỏi lại chuyển qua "chừng nào lấy chồng", mình chẳng vội nên bảo "tùy duyên, duyên đến túm lấy liền". Mà nói kiểu nào cũng đi so sánh này nọ, bảo con tao đi làm ở nhà giám đốc, ăn ngủ ở đó, đi người ta đưa xe cho đi, sướng lắm. Toàn chơi dìm nhau không luôn. Tết gặp mọi người, mình thường ngồi nghe, nghe xong cho bay cái vèo luôn, chứ mà để bụng chắc tức khó thở luôn quá. Có họ hàng nó đông vui, nhưng kèm theo phiền não cũng thật nhiều.