1, Bình Yên Ngõ ôm chèo theo sông Lại ngược lên với suối Bắt đầu là bóng núi Vô cùng như mắt em Gió níu gió lặng im Thế là trời để ngỏ Cho ta đến với mình Trong thầm thì tiếng cỏ Anh muốn bế cả chiều Hôn lên ngày gặp mặt Tình đầy trăng vẫn khuyết Em xanh ngày đang xanh Những chùm quả bình yên Rời xuống triền núi vắng Trời muốn nói câu gì Ngó ta Rồi im lặng!.. (Hữu Thỉnh) 2, Ngỡ Như Bình Yên Bình yên ngày em xa anh Gió thổi hút triền cát lỏng Cái vẫy tay hòa vào sóng Miên man chờ đợi quên rồi Và em không khóc đấy thôi Dửng dưng như là xa lạ Những lời chúc dài nghiêng ngả Níu nhau tìm chút chân thành Thế rồi phía ấy là anh Tình yêu hóa thành ký ức Ngọt ngào xưa giờ bỗng lạnh Nhớ nhau chỉ để tiếc thầm Thế rồi em cũng sẽ quên Ném anh về xa xôi lắm Buồn rơi tận cùng sâu thẳm Tưởng rằng chốn ấy bình yên Và thương ngày ta chia tay Buồn vui đuổi tìm ta mãi Nguyện cầu bình yên trở lại Nghe tim tựa sóng cồn cào. (Bình Nguyên Trang) 3, Em Đi Tìm Bình Yên Em đi tìm bình yên nơi con sóng biển xa Có gì xôn xao trong cỏ cây hoa lá Em đi tìm bình yên khi anh thành xa lạ Ngắm anh giận buồn, bão tố lặng lẽ qua Em đi tìm bình yên nơi gió mùa xa Gió nói với em lời anh trầm lắng Mây nói với em anh là ngày ngọt nắng Là sao trời, là nhung nhớ dịu êm Trăng dịu hiền dát bạc giữa trời đêm Thì thầm với em anh là bình yên đấy Anh là mùa thu xôn xao đến vậy Anh là rượu nồng, em lỡ uống rồi say.. Em lặng ngồi, chợt thấy mắt mình cay Em đi tìm bình yên trong khung trời bỏ ngỏ Em đi tìm bình yên trong bão tố Để cồn cào thương nhớ hướng về anh! (Vũ Thị Minh Nguyệt) 5, Bình Yên Khao Khát Làm sao tìm lại bình yên Tuổi thơ tôi những triền cát trắng Vết chân trần chạy trên bờ sông buổi sớm Bếp lửa mùa đông bà ngoại nhóm lên rồi Cháy trong tiếng gà gọi bình minh Làm sao tìm lại bình yên Mỗi buổi sáng vườn quê chim hót Lời tỏ tình nghe như mật rót Như mơ hồ những cánh chim bay Làm sao tìm lại bình yên Tuổi hai mươi khoác ba lô ra trận Âu yếm hôn dấu chân anh để lại Khóc trên những dấu chân trần * * *người chiến sĩ đi qua Làm sao tìm lại bình yên Lòng tin lắm những chân trời có thật Vượt qua hết những lòng người phản trắc Người ta yêu vẫn đợi ta về.. Làm sao tìm lại bình yên Mẹ ngồi hát ru con không rơi nước mắt Thương những cánh cò trong ca dao lận đận Những con đò lỡ nhịp tình yêu Em đã đi qua những năm tháng không yên Em đã đi qua những ngày chiến trận.. Bỗng se thắt một bình yên khao khát Thấy chăng nào – trong đôi mắt buồn Anh. (Phạm Hồ Thu)