1. Phố Biển Và Em Phố biển hôm qua.. em trở lại Yên bình phẳng lặng nỗi đam mê Phố biển hôm nay.. em xa mãi Sóng gió não nề cuốn chân em Phố biển rong chơi còn đâu nữa Âm thầm lặng lẽ chỉ mình em Hôm qua lê bước em cùng biển Rạo rực mưa phùn lệ mắt em Hôm nay ngơ ngác em chờ biển Sóng bạc vô tình phố ngủ quên Biển mang niềm nhớ em thơ thẩn Dập dìu con sóng mãi tận khơi Mà em nào biết Người mãi đợi Em đã vô tình.. biển mất em.. (Hoài Nhớ) 2. Biển Và Em Biển vừa nói với em Nhớ em nhiều như sóng Nhiều như mây gió lộng Nhiều như cát biển khơi. Biển cũng vừa hỏi em Nhớ anh nhiều không nhỉ? Lời yêu còn giấu kĩ Bao giờ mới lấy ra? Chắc một ngày không xa Lời yêu rồi sẽ kể Như Biển nhiều sóng thế Buồm căng phồng gió khơi. Biển bảo em gắng đợi Một ngày mình tìm nhau Để tim.. sóng cuộn trào Thỏa bao ngày yêu nhớ! (Biển Vắng) 3. Trước Biển Trước mặt anh là Biển Trong tim anh là Em Cả hai đều dịu êm Như nụ hôn của sóng. Biển làm anh cảm động Bởi mối tình: Biển – Trời Trời ngả mình vào Biển Biển ôm vào lòng khơi.. Biển vô cùng dài rộng Bởi tình Biển mênh mông Tình ta sâu nặng thế Có sánh bằng Biển không? Ngưỡng mộ giọt nước biển Được đây đó muôn nơi Khi chết thành hạt muối Dâng vị mặn cho đời! Anh muốn được là Biển Và em là bầu trời Để tình mình bất tử Để có nhau muôn đời! (Nguyễn Thành Dũng) 4. Biển Tình Biển đã bao giờ thôi dậy sóng em ơi Nỗi nhớ trong anh có khi nào nguôi nhỉ Đêm từng đêm miên man trong suy nghĩ Biết giờ này em còn nhớ anh không. Có bao giờ em thấy Biển lặng câm Khi yên ả.. sóng lòng đang cuộn chảy Giấu nỗi nhớ tận sâu dưới đáy Để em khỏi buồn rồi thấy chênh chao. Có những hôm Biển nổi sóng thét gào Là khi ấy hờn ghen cùng em đấy Sóng cuồn cuộn nghiền nát Bờ tan chảy Rồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ Bờ xa. Tình hai ta cũng như Biển bao la Như Bờ cát mịn màng và sâu lắng Anh là Biển ồn ào mà thật lắm Bờ là em hiền dịu lại mong manh. Tình trao em là mãi mãi chân thành Em đón nhận và giữ gìn em nhé Trái tim em dẫu biết là nhỏ bé Vẫn mãi là nhịp đập ở trong anh. (Hiền Nhật Phương) 5. Tâm Tư Biển Anh bảo em biển không có trái tim Nhưng em hiểu Sóng chính là tim biển Sự thật đó không phải lời ngụy biện Anh cứ thử một lần lắng nghe biển hàn huyên Biển kể rằng biển rất rất yêu thuyền Chỉ mỗi thuyền mới làm lòng biển nhớ Sóng ồn ào là khi biển than thở Biển cũng như mình sợ trắc trở mai sau Đừng ngạc nhiên khi thấy biển kêu gào Đêm từng đêm biển chẳng bao giờ ngủ Thức cùng trăng, bầu bạn cùng tinh tú Có lúc nào ta thấy biển bình yên? Biển xanh xao chứa đựng những ưu phiền Bởi lo sợ một ngày thuyền neo bến Sóng lặng lẽ vỗ vào bờ trìu mến Mang niềm đau không thể gọi thành tên Ở nơi đâu biển cũng chỉ bấp bênh Anh tin không biển như em chờ đợi Ôm khát vọng trong cô đơn mòn mỏi Tới bao giờ nước mắt mới thôi rơi. (Trường Phi Bảo)