Lạc Lướt qua nhau trong thời gian: Khoảnh khắc Lặng đi khẽ, mỉm cười người đi nhanh Anh với tôi Đôi con người xa lạ Chỉ thoáng qua.. xong chốc lát nhạt nhòa. * * * Một hình bóng quen thuộc vội vàng xa Nắng rải vàng trên vai anh nghiêng ngả Tôi ngơ ngẩn nhìn theo trong giây lát, Mắt thoáng buồn Ta lại lướt qua nhau. * * * Là vô duyên nên đơn thuần chỉ thế, Thanh xuân này.. Tôi, anh chỉ có thể Gặp-lạc nhau giữa chốn bể muôn người. Lệ Trang
Những vần thơ em viết còn dang dở Chúng lặng nằm bên cửa sổ mưa buông Những giọt lệ tuôn buồn nhòe câu chữ Chảy nhỏ giọt như nước mắt "giấy" rơi. Ngòi bút đưa những chữ sầu bút ơi! Nghe bi ai nghe hồn sâu vời vợi Nghe trời như kêu gào bao tiếng khóc Nghe gió mệt khó nhọc thở từng hơi. Em ở đây nơi xung quanh vẩn tối Mưa vẫn rơi và thời gian vẫn trôi Đôi mắt đen ướt nhèm toàn mưa xối Cơn mưa đời phủ bụi đẩy lệ dâng. Trong không gian u mù và nặng trĩu Chữ lặng rơi xuống đáy cung nấc nghẹn Em.. Chẳng qua.. Một côi nhi nhỏ bé, Sao.. Giữa đời.. Chống gió trời bão giông? [Lệ Trang] 02-04-2019
Cần Một Chút, Vậy Thôi! * * * Có đôi khi ta bất giác thấy hụt hững, chơi vơi Ta ngơ ngẩn trước thế gian hiu quạnh Nơi buông lạnh chỉ ta lạc một nẻo Giữa muôn người ta lại thấy xa xôi Ngoài đời kia Ôi sao bao sóng gió Có biết chăng ta đang cần tĩnh lặng Cần khoảng trời yên bình tên tuổi trẻ Cái tuổi mà đâu vội nghĩ xa xa.. - Lệ Trang -
Có một con nhỏ ngốc nghếch Ngồi ngẩn ngơ Viết linh tinh Cho thỏa nỗi nhớ, Mơ? Về những điều xa đã cũ? Về những năm nó còn bận ngủ Kệ đời! Vì có Người che nắng chắn cơn mưa. Giờ trời mưa nhỏ buồn, nhỏ khóc, Nhỏ tìm Người trong kí ức thời gian Nhỏ thẫn thờ, thấy về cơn đó Thấy có Người và có cánh tay ôm.. "Người ở đâu? Có còn nhớ con không?" [Lệ Trang]
Gió đẩy đưa, Mưa nghiêng vào cửa sổ Là vô tình hay là do cố ý? Mưa đọng buồn trên mi? Những hạt nước li ti Từng hạt rơi tí tách Đẫm ướt đầy khuôn mặt Rơi vội sách ngấm mưa? Cô gái không đọc nữa, Tay đưa gấp sách lại, Tay đưa lên khóe mắt Nếm vị mặn mưa rơi.. Cô gái khẽ bật cười Mưa gì sao kì quá Sao lại mặn như thể Nước mắt người nào tuôn? [Lệ Trang]
Giá như hôm ấy trời không mưa Người không đưa người viếng năm xưa Mi không buông xuống nhòe ướt lệ Thấm đẫm một trời nhuộm ưu thương. Giá như hôm ấy đường không trơn Rượu không có uống đi xuống đường Có lẽ dường như chuyện hư ảo Người không nằm xuống chốn không sao. Giá như hôm ấy không chủ quan, Mũ sẽ đội trên đầu gọn gàng Thì giờ hai hàng lệ không ướt Thì kẻ đầu bạc chẳng tiễn đưa.. Giá như vẫn mãi hoàn giá như Thời gian nào có quay lại chứ? Gửi người phía sau đừng lặp lại Lỡ đường lại phải nói giá như.. [Lệ Trang]
Dang tay ôm trọn nỗi sầu Tim kia rỉ máu người đâu biết buồn? Lệ sao lệ cứ hoài tuôn Lệ buông trên má, lệ ròng trong tim? Người sao người cứ lặng im Để tim tôi nát, tôi chìm biển đau? Bây giờ đến mãi về sau Vết thương rỉ máu sẹo thành.. Ghi tâm? - Lệ Trang -
Nắng, Đi vắng đâu rồi? Không gian Lạnh lẽo, mờ mịt. Mưa lất phất rơi Buông lơi! Ngoài trời, ngoài đời vô phương Nhạt nhòa mi vương, Lệ tuôn che hướng? Bước? Về nơi xa? Về nơi thật lạ? Về nơi có anh, có gió, có nắng vàng? Em sẽ cười, cười hạnh phúc? Và.. Ngày mai, ánh sáng khẽ cựa mình, Phải không anh? 10-03-2019 - Lệ Trang -
"Tớ bỏ quên mất cậu, Lỡ cậu ngày hôm qua Giờ đây xa và lạ Nắng rơi khẽ nhạt nhòa.. Mắt tớ vương giọt gió Vô tình bụi vương thêm Long lanh giọt nho nhỏ Dịu dàng lăn rơi mềm? Cơn mưa ngoài thềm buông, Tớ buồn mi thả xuống Một hàng song song lệ Ngân ngấn rơi trong lòng.." P/s: Thanh xuân trải qua là hoài niệm, là nỗi nhớ, là tiếc nuối, là chênh vênh.. - Lệ Trang -
Gió ơi cậu ở đâu Sao đi lâu chẳng thấy Có cô nàng vẫn đợi Chờ cậu về lại đây. Ngày dài trôi qua mãi Gió ơi gió đâu rồi? Giọt nước mặn tràn môi Nghèn nghẹn lại đăng đắng. Hôm nay trời chẳng nắng Lòng lặng những chênh vênh Buồn tênh tớ cứ bước Tìm cậu nhưng đâu được. Tớ nghe đâu khe khẽ Là cậu đó phải không Chợt vui nhưng chẳng phải Đó cơn gió lạc loài. Tớ tìm hoài chẳng thấy Cậu đi cùng với mây Bỏ đây cô gái nhỏ Tình si vẫn đợi chờ. Cô gom nhớ vào thơ Cô nhuộm buồm câu chữ Bút ừ thì miễn cưỡng Bất lực mặc buông theo. Gieo vần thơ nửa lửng Dửng dưng lạc giữa dòng.. [Lệ Trang]