Nhòe mắt ướt

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Bối Bối, 29 Tháng ba 2019.

  1. Bối Bối

    Bài viết:
    0
    Đau lắm!

    Buồn lắm!

    Thắt tận tâm can!

    Tự hỏi một câu: "Đường này có cho tôi bước với hay muốn nhắn chìm chết tôi?"

    Nhắm mắt lại chẳng thiết mở ra, muốn suy nghĩ thật lâu về bản thân mình. Tôi đã sai, sai như thế nào. Lối nào để giải thoát cho tôi, bước đi sao lại mệt nhoài đến thế. Bây giờ đây, dùng cái gương mặt tươi cười để dẫu đi những suy nghĩ tiêu cực của mình. Đè nén lại những tổn thương mình rây ra. Bực tức nhưng không dám thể hiện.

    Đứng giữa bầu trời lạ lẵm nhưng vẫn phải kiên cường, bão kéo đến mà vẫn hững hờ với nó. Hôm qua thôi, chưa phải của quá khứ. Sao vẫn đau vẫn nghẹn ngào, muốn thét ra với đời những tiếng cay đắng. Rồi! Biết làm sao vì chỉ có mõi mình thôi. Sự cô đơn trong tâm trí vẫn làm tôi thấy trì trệ, không sức lực thấy bản thân mạnh mẽ chút nào. Muốn được san sẽ mà nói làm sao, vì bản thân cũng chẳng thể diẽn tả ra ngôn ngữ cho chính xác hay đúng hơn là cảm xúc có thắng được lý chí không? Đôi khi nghĩ sao mình bỏ hết, mặc kệ đời mặc kệ ai. Lại thấy tự mình ghen tức với thế gian, dỗi hờn với những thứ không phải của mình. Lúc nào cũng tự nói với bản thân là chỉ hôm nay thôi, ấy mà vẫn thường xuyên tự lấy dao đâm tim mình.

    [​IMG]

    Ai nói với ai những lời ngon ngọt, để đời dịu bớt đắng cay. Thấy chán nản muốn được an ủi chỉ chút ấm áp của đời lại quá mong manh. Bong bóng bay đẹp nhưng không được lâu, vội tan theo gió tí tách vỡ òa. Chỉ muốn ngọt ngào với đời chút cho an ủi, nhưng đời luôn tách ta ra khỏi những hạnh phúc ấy. Mong ước không nhiều nhưng vẫn phải mong, vì bản thân chỉ có thể tự yêu mình. Khi mệt mỏi chỉ mình biết, lúc ốm đau cũng chỉ mình lo. Lại mủi lòng với những đòi hỏi của bản thân, có gì đâu một chút lạc đường. Thả theo dòng chảy mãi về đâu..

    Mãi mãi bay mãi phiêu bồng trong mơ mọng, giữa giấc mơ chỉ gọi là mơ..
     
    BughamsLieuDuong thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...