Những ngày qua em luôn tự dối lòng Sẽ buông xuôi hoài mong và chờ đợi Khép áng thơ buồn lật sang trang mới Để niềm vui trọn những lối yêu thương Tự hỏi mình có lẽ đời vô thường Duyên hay nợ còn vấn vương ngang trái Buộc con tim ngây thơ đến khờ dại Thắt lòng mình quằn quại nỗi mông lung Vẫn biết anh bên ai kiếp tương phùng Đường hạnh phúc anh đi về nơi đó Bản nhạc tình còn hoài vương nỗi nhớ Khúc thơ buồn viết dang dỡ cho người Nếu là em anh sẽ hiểu ngay thôi Khi đã yêu không mang lời bắt buộc Chẳng như gió ngang nhiên mà đến trước Nhớ anh rồi, người đâu thuộc về em Để đêm trường em tủi hờn cho kiếp số Bởi không tranh nên em phải thua người Bởi lặng im, vì em không vội vã. Không lanh chanh.. hối hả như người ta Cái nét quê, em giữ ẩn bởi tánh mình Đành mở mắt, lặng nhìn anh với họ Buồn riêng mang.. anh hỡi có hiểu chăng.