Bài hát: Nhịp Cầu Tri Âm Trình bày: Hồng Phượng, Huỳnh Thật "Nhịp Cầu Tri Âm" do Hồng Phượng và Huỳnh Thật trình bày là một ca khúc trữ tình ngọt ngào, đậm chất quê hương và miền sông nước. Bài hát thể hiện tình cảm chân thành, sự kết nối của những tâm hồn đồng điệu thông qua hình ảnh "nhịp cầu" – biểu tượng cho sự gắn kết trong tình yêu và tình bạn. Lời ca giàu cảm xúc, kết hợp với giọng hát ngọt ngào, êm dịu của Hồng Phượng và Huỳnh Thật, đã mang đến cho người nghe những giây phút lắng đọng và cảm nhận rõ rệt sự sâu sắc của tình cảm con người. Giai điệu nhẹ nhàng, mộc mạc, nhưng lại chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về tình yêu, sự thấu hiểu và sự tri kỷ trong cuộc sống. Lời bài hát Tôi ở đồn xa nhịp cầu duyên mong nối tri âm muốn tìm Em ở thành đô ngại gì một câu thơ hòa điệu lòng cảm mến Oanh Yến hay Liên Hồng Lan Đào Diễm hằng ngày nghe nói tên Muốn quen để rồi đến em Hậu Giang tôi cũng kiếm miền Trung tôi cũng tìm Nối nhịp cầu duyên của người anh lính chiến em xin nhắn lời Bao tuổi người ơi đường tình đã nên đôi thật lòng đừng lừa dối Đi lính bao lâu người trông đẹp xấu lập được bao chiến công Mấy câu thành thật ước mong Vì sinh ra phận gái hỏi ai không lấy chồng Tuổi đời vừa đúng ba mươi Không đẹp người cũng dễ coi Độc thân vui tính tròn ba năm lính Chưa lần có bạn tâm tình Từ ngày rời áo thư sinh Sa trường lừng tiếng chiến binh Thề không gian dối Mười huy chương thôi Có sao nói vậy người ơi Tôi ở ngoài biên gửi lòng trên trang giấy se duyên kết tình Em ở thành kinh nhìn đời màu xanh xanh hòa nhịp lòng cùng lính Khi đã nên duyên thuyền chung một bến trọn đời anh có em Cuối năm trời lạnh gió đông Mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng Từ ngày rời áo thư sinh Sa trường lừng tiếng chiến binh Thề không gian dối Mười huy chương thôi Có sao nói vậy người ơi Tôi ở ngoài biên gửi lòng trên trang giấy se duyên kết tình Em ở thành kinh nhìn đời màu xanh xanh hòa nhịp lòng cùng lính Khi đã nên duyên thuyền chung một bến trọn đời anh có em Cuối năm trời lạnh gió đông Mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng Khi đã nên duyên thuyền chung một bến trọn đời anh có em Cuối năm trời lạnh gió đông Mười lăm hôm nghỉ phép là ta in thiếp hồng.