Nhẹ Nhàng Thoáng Qua - Ironwood

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi The Soldiers, 5 Tháng mười hai 2018.

  1. The Soldiers

    Bài viết:
    50
    Tác giả: Ironwood

    Tác phẩm: Nhẹ nhàng thoáng qua

    Trích dẫn: "Không muốn mãi phải sống trong những điều cực đoan và cũng không muốn mình phải tiếp tục đối xử với mọi người theo cái cách mà mình đã từng thể hiện trước đây nữa. Một giai đoạn đã bắt đầu trôi qua.."

    * * *

    Nói thẳng ra là ba phải, không để ý vì người ta mải,

    Miết lấy mặt tường nạm đá granite, phải biết tránh xa nito oxit,

    Không muốn nghĩ ngợi về những tâm tư mà thôi tốt nhất là viết tâm thư,

    Gửi đến tầng khí một luồng tín hiệu, lời người nói ra rồi cũng ậm ừ,

    Bốn mùa trôi qua năm tháng vội quá, cầm tù bản thân rồi cũng phôi pha,

    Trôi qua bản thể của nhiều năm qua nhưng bản chất vẫn không chịu trôi xa,

    Bước đi thật chậm, và rồi ngồi xuống, cố gắng uống ly cà phê thật đậm,

    Cất giọng nói ra những gì thật nhất, như trong mật thất, cất những bí mật,

    Không gian không phải không có hư không, mà có hư không, và nó tồn tại,

    Người con bị mắng liệu còn hư không, khi còn cứ ngông, gây ra tổn hại,

    Tình cảm đúng lúc đươm hoa kết trái, người đi trong mộng, không chịu dứt ra,

    Chỉ muốn mê muội sâu trong ký ức, không chút thay đổi, không sự bứt phá,

    Sự thật đối lập với điều viển vông, đâu phải cái chết để mà tiễn vong,

    Vẫn còn ở đó bao điều ngọt ngào, hình như mùa bão, ngoài kia biển động,

    Căn hộ về đêm đèn điện không mở, bóng hình mong chờ, đất chật người đông,

    Làm sao quên được tất cả điều đó, những chiều nắng ấm, cảm giác chờ mong,

    Một giai đoạn đầu bắt đầu kết thúc, đúc kết để rèn giũa sự khởi đầu,

    Nền tảng được tạo ra từ lụi tàn, hỏa hóa tàn tro bay hạt bụi vàng,

    Cũng đã không còn cố chấp nảy lửa, tranh cãi không còn giống như cơm bữa,

    Vẫn cố gắng khắc phục những sai lầm, muốn được ngày càng khiêm tốn hơn nữa,

    Bỏ hết tất cả cực đoan trong lòng, chỉ giữ trong đó là sự lạc quan,

    Thản nhiên không còn là điều day dứt, không còn né tránh những gì đang mang,

    Nhận ra nên nói năng thật nhẹ nhàng, suy nghĩ lẹ làng, cẩn tắc vô ưu,

    Cho dù mong muốn được sống ẩn dật, có những lúc không thể cứ vô tư,

    Cảm nhận được sự trân trọng trong lòng khi ngồi hàn thuyên vào mỗi buổi sáng,

    Câu chuyện đầu tiên luôn luôn chân thật, trước khi đi làm vẫn còn nói ráng,

    Chợt thấy lá cây đung đưa theo gió, đồi thông xanh mượt, cung đường đèo đó,

    Hai bên vùng quê là cánh đồng xanh, trên đó là một bầu trời trong xanh,

    Tiếng cười rộn rã bên trong sân trường, bài học vỡ lòng, đôi mắt long lanh,

    Trưa hè phượng đỏ, xe đạp nữ sinh áo trắng thướt tha, thật mượt mà quá,

    Tiên nữ giáng trần hay người hạ thế, rừng sim lãng mạn, cứ thế lướt qua,

    Cuộc sống bỗng chốc trở nên thật đẹp, tình yêu thương lan tỏa khắp muôn nơi,

    Cũng từng có những sai sót quá khứ, cố gắng làm việc bền bỉ không ngơi.

    From SaiGon, with love.

    2018.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...