Nhật Nguyệt Biệt - Song Sênh - OST Phim Bảng Thượng Giai Tế

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi ThanhHằng170204, 27 Tháng năm 2025.

  1. ThanhHằng170204

    Bài viết:
    248
    Nhật Nguyệt Biệt

    Nhạc: Hùng Chí Bằng, Bành Hiên

    Lời: Trịnh Chí Hoán

    Trình bày: Song Sênh

    Nhạc phim: Bảng Thượng Giai Tế

    Có những bài hát không cần quá cầu kỳ, không cần quá kịch tính, chỉ đơn giản là chạm nhẹ vào lòng người như một làn gió mỏng thoảng qua tim, rồi để lại dư âm rất lâu sau đó. Với mình, "Nhật Nguyệt Biệt" chính là một bản nhạc như thế.

    Được thể hiện bởi Song Sênh, giọng ca nữ nổi tiếng với chất giọng thanh tú, trong vắt như suối đầu nguồn, bài hát mang một vẻ đẹp cổ phong rất đặc trưng vừa nhẹ nhàng, vừa mênh mang, lại đầy nội lực. Đây là ca khúc nhạc phim của "Bảng Thượng Giai Tế", nhưng nếu không nói, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ đây là một bài thơ cổ được phổ nhạc.

    Tên bài hát "Nhật Nguyệt Biệt" nghĩa là sự chia ly của mặt trời và mặt trăng, một hình ảnh rất đẹp nhưng cũng buồn. Mặt trời và mặt trăng vốn chẳng thể cùng xuất hiện, chỉ có thể âm thầm nhớ thương nhau ở hai đầu ngày đêm. Cái tên ấy đã mở ra cả một bầu không gian đậm chất trữ tình và luyến tiếc.

    Giai điệu bài hát mang đậm âm hưởng Trung Hoa cổ đại: Tiếng sáo trúc, tiếng đàn tranh, hòa với chất giọng mảnh mai của Song Sênh tạo nên cảm giác như đang bước đi trên con đường đá cổ, giữa làn sương sáng sớm, trong lòng mang theo một nỗi niềm chẳng thể nói thành lời.

    Lời ca như một dòng tâm sự của kẻ lữ hành cô đơn, băng qua phố xá phồn hoa, lưu lạc giữa nhân gian, mong tìm một chốn an yên nhưng duyên mỏng chỉ như một đường chỉ tơ mong manh. Những câu như "Tơ tưởng đã đâm chồi, như hoa mà cũng chẳng là hoa" hay "Ngàn lời chẳng thốt nên câu, chỉ đành rong ruổi ngựa châu" khiến người nghe chẳng khỏi chùng lòng. Cảm giác về một mối duyên chưa kịp nở đã lỡ, về một người đã rời đi mà ta vẫn mãi đứng đó, đợi trong hoang vắng.

    Điều khiến mình yêu bài hát này không chỉ là âm nhạc hay giọng hát, mà còn là cảm xúc nó gợi ra. Giữa một thế giới quay cuồng và vội vã, bài hát như một khoảng lặng cho những ai từng trải qua chia ly, lỡ hẹn, hoặc đơn giản là đang tìm kiếm điều gì đó rất riêng trong trái tim mình.

    Nếu bạn từng yêu một ai đó trong thầm lặng, từng tiếc nuối một đoạn tình chưa kịp nói ra, hoặc từng cảm thấy lạc lõng giữa dòng đời.. hãy thử một lần nghe "Nhật Nguyệt Biệt". Biết đâu, trong tiếng hát mỏng manh ấy, bạn sẽ tìm thấy mình hoặc một mảnh kỷ niệm đã từng ngủ yên.



    Lời bài hát

    酒旗飘车马过喧街一幅繁华

    榜上名别红花试问谁人留下

    寻一处心安缘分一线之差

    思念已发芽似花还似非花

    千言难尽唯有远赴策马

    好梦才能到天涯

    我不悔赴流年冬夏越苍波悬崖

    闲愁尽处盼风寄来谁一生记挂

    可命运在喧哗妒人间太无瑕

    赏四季从此沙哑

    自古红尘客春秋多造化

    天地任我游何须问归家

    日月别星辰无话荒

    夜尽终见云霞

    酒旗飘车马过喧街一幅繁华

    榜上名别红花试问谁人留下

    寻一处心安缘分一线之差

    思念已发芽似花还似非花

    千言难尽唯有远赴策马

    好梦才能到天涯

    我不悔赴流年冬夏越苍波悬崖

    闲愁尽难盼风寄来谁一生记挂

    可命运在喧哗妒人间太无瑕

    赏四季从此沙哑

    自古红尘客春秋多造化

    天地任我游何须问归家

    日月别星辰无话

    荒夜尽终见云霞

    我不悔赴流年冬夏越苍波悬崖

    闲愁尽处盼风寄来谁一生记挂

    可命运在喧哗妒人间太无瑕

    赏四季从此沙哑

    自古红尘客春秋多造化

    天地任我游何须问归家

    日月别星辰无话

    荒夜尽终见云霞

    Pinyin

    Jiǔ qí piāo chē mǎ guò xuān jiē yī fú fán húa

    Bǎng shàng míng bié hóng huā shì wèn shéi rén líu xìa

    Xún yí chù xīn ān yúan fèn yī xìan zhī chà

    Sī nìan yǐ fā yá sì huā hái sì fēi huā

    Qiān yán nán jìn wéi yǒu yuǎn fù cè mǎ

    Hǎo mèng cái néng dào tiān yá

    Wǒ bù huǐ fù líu nían dōng xìa yuè cāng bō xúan yá

    Xían chóu jìn chù pàn fēng jì lái shéi yī shēng jì gùa

    Kě mìng yùn zài xuān húa dù rén jiān tài wú xía

    Shǎng sì jì cóng cǐ shā yǎ

    Zì gǔ hóng chén kè chūn qiū duō zào hùa

    Tiān dì rèn wǒ yóu hé xū wèn guī jiā

    Rì yuè bié xīng chén wú hùa

    Huāng yè jǐn zhōng jìan yún xía

    Jiǔ qí piāo chē mǎ guò xuān jiē yī fú fán húa

    Bǎng shàng míng bié hóng huā shì wèn shéi rén líu xìa

    Xún yí chù xīn ān yúan fèn yī xìan zhī chà

    Sī nìan yǐ fā yá sì huā hái sì fēi huā

    Qiān yán nán jìn wéi yǒu yuǎn fù cè mǎ

    Hǎo mèng cái néng dào tiān yá

    Wǒ bù huǐ fù líu nían dōng xìa yuè cāng bō xúan yá

    Xían chóu jìn chù pàn fēng jì lái shéi yī shēng jì gùa

    Kě mìng yùn zài xuān húa dù rén jiān tài wú xía

    Shǎng sì jì cóng cǐ shā yǎ

    Zì gǔ hóng chén kè chūn qiū duō zào hùa

    Tiān dì rèn wǒ yóu hé xū wèn guī jiā

    Rì yuè bié xīng chén wú hùa

    Huāng yè jǐn zhōng jìan yún xía

    Wǒ bù huǐ fù líu nían dōng xìa yuè cāng bō xúan yá

    Xían chóu jìn chù pàn fēng jì lái shúi yī shēng jì gùa

    Kě mìng yùn zài xuān húa dù rén jiān tài wú xía

    Shǎng sì jì cóng cǐ shā yǎ

    Zì gǔ hóng chén kè chūn qiū duō zào hùa

    Tiān dì rèn wǒ yóu hé xū wèn guī jiā

    Rì yuè bié xīng chén wú hùa

    Huāng yè jǐn zhōng jìan yún xía

    Lời Việt

    Cờ rượu bay, xe ngựa qua, phố xá vang vang tiếng ca,

    Một bức họa phồn hoa, tên đề bảng ai để lại ta?

    Tìm nơi an trú lòng ta, duyên mỏng chỉ cách một hà,

    Tơ tưởng đã đâm chồi, như hoa mà cũng chẳng là hoa.

    Ngàn lời chẳng thốt nên câu, chỉ đành rong ruổi ngựa châu,

    Giấc mộng lành mới dẫn ta đến tận cuối trời sâu.

    Ta chẳng tiếc tháng năm trôi, Đông sang Hạ đến, lòng phơi,

    Vượt ghềnh cao, sóng bạc đầu, chỉ mong gió gửi một lời.

    Đời người trôi giữa huyên náo, phận duyên mỏng tựa sương đào,

    Ngắm bốn mùa, cổ họng khàn, lời ca cũng hóa hư hao.

    Từ xưa khách chốn hồng trần, Xuân Thu bao chuyện xoay vần,

    Trời cao đất rộng mặc ta, cần chi hỏi chốn quay chân?

    Nhật nguyệt chia, sao chẳng tỏ tâm tình,

    Giữa hoang dã, ráng chiều thấp thoáng bóng hình.

    Cờ rượu bay, xe ngựa qua, phố xá vang vang tiếng ca,

    Một bức họa phồn hoa, tên đề bảng ai để lại ta?

    Tìm nơi an trú lòng ta, duyên mỏng chỉ cách một hà,

    Tơ tưởng đã đâm chồi, như hoa mà cũng chẳng là hoa.

    Ngàn lời chẳng thốt nên câu, chỉ đành rong ruổi ngựa châu,

    Giấc mộng lành mới dẫn ta đến tận cuối trời sâu.

    Ta chẳng tiếc tháng năm trôi, Đông sang Hạ đến, lòng phơi,

    Vượt ghềnh cao, sóng bạc đầu, chỉ mong gió gửi một lời.

    Đời người trôi giữa huyên náo, phận duyên mỏng tựa sương đào,

    Ngắm bốn mùa, cổ họng khàn, lời ca cũng hóa hư hao.

    Từ xưa khách chốn hồng trần, Xuân Thu bao chuyện xoay vần,

    Trời cao đất rộng mặc ta, cần chi hỏi chốn quay chân?

    Nhật nguyệt chia, sao chẳng tỏ tâm tình,

    Giữa hoang dã, ráng chiều thấp thoáng bóng hình.

    Ta chẳng tiếc tháng năm trôi, Đông sang Hạ đến, lòng phơi,

    Vượt ghềnh cao, sóng bạc đầu, chỉ mong gió gửi một lời.

    Đời người trôi giữa huyên náo, phận duyên mỏng tựa sương đào,

    Ngắm bốn mùa, cổ họng khàn, lời ca cũng hóa hư hao.

    Từ xưa khách chốn hồng trần, Xuân Thu bao chuyện xoay vần,

    Trời cao đất rộng mặc ta, cần chi hỏi chốn quay chân?

    Nhật nguyệt chia, sao chẳng tỏ tâm tình,

    Giữa hoang dã, ráng chiều thấp thoáng bóng hình.
     
    Meowie, iam.wonwoo, Chì Đen3 người khác thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...