NHẤT MẠT ĐÀO HOA/一抹桃花 Ca sĩ: Trân Ca Nhạc và lời: Vương Trung Dịch, Cao Mạc Y Dịch nghĩa: HuỳnhAnhTử Để dịch được bài hát này cho đúng nghĩa thật sự rất khó vì mình không biết ngữ cảnh của bài là gì, được sáng tác dựa trên câu chuyện nào.. cuối cùng sau khi nghe hết thì mình đã quyết định dịch theo hướng.. khổ tình. Một người con gái vì người mình yêu mà phấn đấu hết mình nhưng cuối cùng tất cả lại chỉ là giúp người khác làm áo cưới. Mình đã tìm rất nhiều thông tin về background của bài hát, đa phần đều nói đây là câu chuyện về Lý Bạch, Dương Quý Phi và cô gái bán rượu nào đấy, nhưng mình không thấy nó phù hợp với ca từ cho lắm. Cuối cùng tìm được một chuyện dán rất sát với lời ca khi tìm hiểu trong blog của tác giả "Tư Tư" thì biết được đó là kịch bản trong vở Côn khúc "Một rừng đào hoa hồng" kể về chuyện tình thê mỹ giữa Chung Vô Diệm và Tề Tuyên Vương diễn năm 2006 do đoàn Côn kịch Thượng Hải đến biểu diễn kỷ niệm trăm năm Đại học Bắc Kinh. Chuyện kể rằng, trong chốn đào nguyên lánh đời có một thôn xóm tên là Đào Hoa Trang, nơi này là chốn thế ngoại đào nguyên, thôn dân sống một cuộc sống an nhàn bình đạm, giữa người với người tràn ngập chân thành và thiện ý. Trong Đào Hoa Trang có các đào hoa nữ, trên mặt họ đều có bôi một vết bớt hồng màu hoa đào, mỗi người dân Đào Hoa Trang đều lấy bớt này đại diện cho cái đẹp. Trong đó Chung Vô Diệm vừa sinh ra đã có vết bớt hồng đào hoa trên mặt lại càng được xem như mỹ nhân trời sinh. Thế rồi một ngày nọ, Tề Tuyên Vương gặp nạn trời xui đất khiến tương ngộ Chung Vô Diệm thiện lương tài hoa tại Đào Hoa Trang. Tề Tuyên Vương tuổi trẻ phong lưu, dùng hoa ngôn xảo ngữ, lợi dụng tấm lòng Chung Vô Diệm dành cho mình. Kết hợp với các phiên bản lịch sử và cả dã sử thì, Chung Vô Diệm rất có tài trị quốc, hùng tài vĩ lược, có thể dẫn binh chinh chiến, trị được nịnh thần, ổn định quốc gia, nhiều lần hóa giải nguy cơ của nước Tề. Vì thế Tề Tuyên Vương mới phong bà làm hậu. "'Mỹ' vì 'nhất mạt đào hoa', 'Ái' cũng vì 'nhất mạt đào hoa' ấy", ý chỉ khi mới quen, Tề Tuyên Vương từng nói vết bớt màu hoa đào trên mặt Chung Vô Diệm đại diện cho cái đẹp, cũng bởi thế hắn mới yêu 'nhất mạt đào hoa' trên mặt bà, tất cả đều bởi Tề tuyên Vương vẫn đang cần lợi dụng bà cho mục đích ổn định Tề quốc. Nhưng sau đó khi đất nước ổn định, hóa giải được họa ngoại xâm, 'nhất mạt đào hoa' trên mặt Chung Vô Diệm đã trở thành vết nhơ xấu xí. Tề Tuyên Vương phản bội bà, ước hẹn năm xưa không còn nữa. Khi đó bên cạnh hắn đã có thêm nhiều người con gái xinh đẹp khác, dù họ không có 'nhất mạt đào hoa' trên mặt, nhưng vẫn có được tình cảm của Tề Tuyên Vương, còn Chung Vô Diệm vì vết bớt đó mà mất đi tất cả. "Chung Vô Diệm tâm như tro tàn ở giữa sân khấu múa đao, dùng đao pháp hoa mỹ phát tiết thống khổ và tâm sức uổng phí của mình, bên tai luôn quanh quẩn tiếng cười nhạo và xem thường châm chọc. Khi nàng đã đến bờ vực tuyệt vọng, Chung Vô Diệm dùng thanh chiến đao bảo vệ tình yêu của mình gọt bỏ 'nhất mạt đào hoa' trên mặt.." Đó chính là cái kết của vở Côn khúc "Một rừng đào hoa hồng". Tề Tuyên Vương từng khen 'nhất mạt đào hoa' của nàng là 'mỹ', hắn 'ái' 'nhất mạt đào hoa' ấy, hiện giờ lại vì nhất mạt đào hoa này mà phản bội, thậm chí chê nó là xấu xí, Chung Vô Diệm tuyệt vọng tới nỗi cầm lên thanh đao từng theo nàng chinh chiến bảo vệ quê hương, bảo vệ người mình yêu, muốn gọt bỏ đi 'nhất mạt đào hoa' đã khiến mình đau khổ. Nhưng sai nào có ở 'nhất mạt đào hoa', sai ở lòng người. Nếu bạn nào tìm được phiên bản chuyện kể nào khác thì hoan nghênh chia sẻ nhé. LỜI BÀI HÁT VÀ LỜI DỊCH 月光洒落到天涯 Yuè guāng sǎ luò dào tiān yá Trăng non tỏa khắp chân trời 谁又等待在纸下 Shúi yòu děng dài zài zhǐ xìa Bên bàn giấy nhỏ người chờ đợi ai 小巷里的酒香流入晚霞 Xiǎo xìang lǐ de jiǔ xiāng líu rù wǎn xía Rượu hương tỏa tỏa ngát trời chiều 一雪染旧了桃花 Yì xuě rǎn jìu le táo huā Tuyết hoa nhuộm thắm màu đào ấy 风吹散落到人家 Fēng chuī sǎn luò dào rén jia Gió thổi tuyết rơi nhà ai đấy 醉时故地重游 Zùi shí gù dì chóng yóu Túy lúy rượu men thăm chốn xưa 偷换了年华 Tōu hùan le nían húa Thăm cả thanh xuân ai đánh mất 夕阳下最美的画 Xī yáng xìa zùi měi de hùa Tranh hoàng hôn đẹp tựa như họa 犹如你眉间朱砂 Yóu rú nǐ méi jiān zhū shā Sao đẹp bằng giữa mày chu sa 看那雪花纷飞阵阵落下 Kàn nà xuě huā fēn fēi zhèn zhèn luò xìa Người hãy nhìn xem hoa tuyết thổi 狂风惊起水中纱 Kúang fēng jīng qǐ shuǐ zhōng shā Gió lạc gió rơi nước gợn sóng rồi 故人望穿不思茶 Gù rén wàng chuān bù sī chá Cố nhân chẳng kịp thưởng trà 烽火中伴君浪迹天涯 Fēng huǒ zhōng bàn jūn làng jì tiān yá Chẳng màng phong hỏa liên miên, chân trời lưu lạc bên người người ơi 一抹桃花春秋冬夏 Yì mǒ táo huā chūn qiū dōng xìa Một thoáng đào hoa xuân thu đông hạ 看那一世芳华枯萎了枝芽 Kàn nà yí shì fāng húa kū wěi le zhī yá Rực rỡ một thời rồi cũng úa phai 谁的天下谁赢了他身边的她 Shúi de tiān xìa shúi yíng le tā shēn biān de tā Ai thắng thiên hạ, ai bì được với đóa đào hoa cạnh người 看岁月年华那一句苦话 Kàn sùi yuè nían húa nà yí jù kǔ hùa Dành hết thanh xuân năm tháng ấy, để rồi đổi lại một lời đắng cay 夕阳下最美的画 Xī yáng xìa zùi měi de hùa Tranh hoàng hôn đẹp tựa như họa 犹如你眉间朱砂 Yóu rú nǐ méi jiān zhū shā Sao đẹp bằng giữa mày chu sa 看那雪花纷飞阵阵落下 Kàn nà xuě huā fēn fēi zhèn zhèn luò xìa Người hãy nhìn xem hoa tuyết thổi 狂风惊起水中纱 Kúang fēng jīng qǐ shuǐ zhōng shā Gió lạc gió rơi nước gợn sóng rồi 故人望穿不思茶 Gù rén wàng chuān bù sī chá Cố nhân chẳng kịp thưởng trà 烽火中伴君浪迹天涯 Fēng huǒ zhōng bàn jūn làng jì tiān yá Chẳng màng phong hỏa liên miên, chân trời lưu lạc bên người người ơi 一抹桃花春秋冬夏 Yì mǒ táo huā chūn qiū dōng xìa Một thoáng đào hoa xuân thu đông hạ 看那一世芳华枯萎了枝芽 Kàn nà yí shì fāng húa kū wěi le zhī yá Rực rỡ một thời rồi cũng úa phai 谁的天下谁赢了他身边的她 Shúi de tiān xìa shúi yíng le tā shēn biān de tā Ai thắng thiên hạ, ai bì được với đóa đào hoa cạnh người 看岁月年华那一句苦话 Kàn sùi yuè nían húa nà yí jù kǔ hùa Dành hết thanh xuân năm tháng ấy, để rồi đổi lại một lời đắng cay