Review Truyện Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử - Dương Tịnh Hiên

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi MưaThángTám, 8 Tháng chín 2021.

  1. MưaThángTám

    Bài viết:
    291
    Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử

    [​IMG]

    Tác giả: Dương Tịnh Hiên

    Thể loại: Tiểu Thuyết

    Số chương: 28

    Tình trạng: Đã hoàn

    Link tiểu thuyết: Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử - Dương Tịnh Hiên

    "Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử" là một cuốn tiểu thuyết có chút huyền huyễn, kinh dị được viết bởi tác giả Dương Tịnh Hiên. Mình tình cờ tìm thấy cuốn tiểu thuyết này khi đang lướt diễn đàn đêm buồn để tìm truyện đọc. "Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử," cái tên nghe vừa lạnh sống lưng vừa có chút không phù hợp với gu đọc truyện của mình, ngọt ngào, ấm áp và lãng mạn, cho lắm. Nhưng không biết vì sao mình lại chọn ở lại, tiếp tục đọc bộ tiểu thuyết này. Chỉ là sau khi đọc, mình tuyệt đối không cảm thấy hối hận, trái lại còn có chút tự trách bản thân xém chút nữa đã bỏ qua một cuốn tiểu thuyết hay thế này.

    Không dài dòng nữa, cùng mình vào truyện thôi nhé!

    Câu chuyện xoay quanh một cô thiếu nữ cấp ba trẻ trung nhưng có một tuổi thơ không mấy tốt đẹp - Anatolia Helen. Vì cái tên khá êm tai và đẹp đẽ nên mình đã lên mạng tra cứu ý nghĩa của cái tên này. Ngoài ý muốn, mình nhận ra cách đặt tên nhân vật của tác giả khá là có chủ đích. "Anatolia" mang nghĩa là "mặt trời mọc," báo hiệu cho một cuộc sống hạnh phúc và sung túc. Mà trước khi mặt trời mọc, chính là bóng đêm dài vô tận, cô lãnh, tưởng chừng như ánh sáng không bao giờ chạm tới. Cuộc đời của Anatolia cũng vậy. Từ khi còn nhỏ, cô đã biết bản thân có năng lực nhìn thấy cái chết của những người xung quanh. Vì điều đó, không lúc nào là cô không gặp ác mộng, phải đối diện với tầng tầng lớp lớp cảm xúc của những người sắp chết: Bi thương, thống khổ, hối hận, đau đớn, thậm chí là khẩn thiết cầu xin cô cứu giúp dù cho cô chẳng thể làm gì. Đến ôm họ vào lòng, an ủi, cô còn không làm được, một cô bé nhỏ như cô làm sao có thể cứu họ, thay đổi vận mệnh của họ? Cảm giác bất lực khi nhìn một người chìm vào đau khổ, nhất là cái chết của cha mẹ thân yêu của cô, đã khiến Anatolia đau đớn khôn nguôi. Sau cùng, cô quyết định mỗi khi nhìn thấy ai trong cơn ác mộng của mình, cô sẽ hỏi họ có còn luyến tiếc gì không. Ít nhất, biết và nghe được tâm niệm của họ cũng đã cho cô chút cảm giác thoải mái, vì cô đã làm được gì đó cho họ, những người cô không thể giúp.

    Vì số phận là một đứa trẻ bị nguyền rủa, Anatolia không có nhiều bạn ở trường, nhưng may mắn lại có một cô bạn tiểu thư rất thân - Caroline Moore. Caroline còn có một anh bạn trai thân thiện và vui tính, đôi lúc có chút tăng động và kỳ lạ - Brian Carney.

    Mọi chuyện vẫn ổn cho đến khi chàng trai ấy xuất hiện, làm đảo lộn cuộc sống vốn là một đường thẳng của Anatolia. Chàng trai dưới cái mũ hoodie màu đen, mang trong mình dung mạo không thua gì những vị thần Hy Lạp cổ đại, cùng với tính cách lãnh băng, tuỳ ý, tên là Kai Evans. Sự xuất hiện của anh bí ẩn như con người của anh. Lần đầu gặp mặt anh tự xưng là "Kẻ nắm giữ giấc mơ," và thậm chí còn gọi Anatolia là "Nữ thần báo tử." "Quả là một chàng trai kỳ lạ," đó có lẽ là những gì Anatolia đã nghĩ. Nhưng những phán đoán chính xác của anh về cô, làn da lạnh buốt, cộng thêm sức mạnh phi thường của anh đã khiến Anatolia dâng lên nỗi nghi ngờ.

    "Liệu anh ta là ma cà rồng sao?"

    Cô đã nghĩ vậy, nhưng lại không có chứng cứ.

    Nhưng những chuyện xảy ra tiếp theo vượt ngoài mong đợi của cô bé nhỏ Anatolia. Mà từng sự kiện, lại mang đến cho cô từng cung bậc cảm xúc cảm khác biệt. Dần dần, cô phát hiện số phận của cô là gì, thân phận "Nữ thần báo tử" của bản thân, cộng thêm thân phận bí ẩn của chàng trai tuấn mỹ Kai Evans. Tất cả tựa như ánh bình minh sau đêm tối mờ mịt, trở nên sáng tỏ và rõ ràng.

    Tác giả Dương Tịnh Hiên xây dựng cốt truyện khá tốt, mạch lạc và chặt chẽ, tạo nên một câu chuyện khá ly kỳ và gây hứng thú cho người đọc. Ngày từ những chương đầu tiên, tác giả thật sự đã khiến mình rất bất ngờ vì cách mở đầu hay và lôi cuốn đến mức mình đã nhảy sang những chương tiếp theo để tiếp tục đọc và tìm hiểu. Cách tác giả khống chế từ và chi tiết truyện khá tốt, biết lúc nào nên ngừng và lúc nào nên viết tiếp, độ dài cũng rất hợp lý, kích thích sự tò mò của người đọc, nên mình rất ưng điểm này của tác giả.

    Điều khiến mình hơi tiếc nuối là chuyện tình giữa Anatolia và Kai được khắc họa khá là mờ mịt trong những chương đầu và khá nhanh trong việc xác nhận tình cảm ở những chương sau. Cho dù đã lờ mờ đoán được anh là nam chính, nhưng mình vẫn không hiểu làm cách nào Anatolia lại có thể rơi vào lưới tình của anh nhanh như vậy. Chẳng lẽ chỉ vì diện mạo anh tuấn của anh? Hay là vì anh đã cứu cô một lần? Còn điều gì nữa có thể khiến cô rung động với anh trong khi Brian Carney cũng đẹp trai và từng cứu cô và cô lại không phải lòng Brian? Lại nói, mối quan hệ của Brian và Anatolia gần giống mối tình oan gia: Brian luôn giữ vị trí nhất lớp trong khi Anatolia cố gắng bao nhiêu cũng chỉ vẫn hạng nhì. Đây cũng rất có thể là một chất xúc tác cho tình cảm của Brian và Anatolia nếu Caroline không phải bạn gái của Brian. Đến cả Kai, sau vài ngày xa cách và gặp lại, cử chỉ trở nên dịu dàng và ấm áp hơn, có chút gì đó dung túng đối với Anatolia. Và điều này, có chút OOC (out of character hay phá vỡ nhân thiết) đối với mình.

    Tiếp theo là về diễn biến tâm lý nhân vật. Mình nghĩ, tác giả vẫn còn nhiều hạn chế, nhất là khi kể theo ngôi kể thứ nhất. Diễn biến tâm lý của nhân vật Anatolia được miêu tả khá rõ ràng, chặt chẽ, nhưng của những nhân vật khác, đặc biệt là nam chính Kai Evans, lại mờ nhạt dẫn đến không được logic. Đó là điểm lợi và hại khi kể ở ngôi thứ nhất. Tuy chiều sâu tâm lý của nhân vật kể được tác giả ứng đối khá hay và khéo léo, nhưng tác giả lại vô tình bỏ qua những mạch cảm xúc của các nhân vật khác, khiến cho câu chuyện có chút gây hụt hẫng và có phần nhanh, thành ra mất đi cái hay mà tác giả đã gây dựng.

    Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc sau, mình nhận thấy đã có sự thay đổi trong ngôi kể truyện, từ ngôi thứ nhất chuyển sang ngôi thứ ba. Cho dù mình cảm thấy có hơi lạc mạch truyện, không nhất quán vì ngôi kể đột ngột chuyển từ thứ nhất sang thứ ba, nhưng kể theo ngôi thứ ba quả thật đã tạo cơ hội để người đọc hiểu rõ hơn diễn biến tâm lý của các nhân vật khác. Nhưng nếu được, mình gợi ý tác giả Dương Tịnh Hiên nên lồng ghép hai ngôi kể này trong tiểu thuyết, lúc cần thì ngôi thứ nhất, lúc cần thì ngôi thứ ba, và phải có lưu ý chuyển ngôi. Hoặc, tác giả có thể chọn một ngôi kể xuyên suốt tiểu thuyết. Vì tác giả đột ngột đổi ngôi nên mình có chút ngạc nhiên và không theo kịp mạch truyện.

    Nhưng bên cạnh đó, có một điểm mà mình rất thích khi tác giả kể theo ngôi thứ nhất, chính là tình cảm của Anatolia dành cho Kai rất rõ ràng và nồng nhiệt, khiến mình ngưỡng mộ và có chút ngạc nhiên. Thời điểm Kai sắp trở về Pháp sau khi cả hai xảy ra xích mích, Anatolia đã thẳng thắn với chính mình, cũng như nói rõ cho Kai biết bản thân cô không xem anh như một con quái vật ghê tởm chỉ biết uống máu người, mà trên hết anh còn chói lóa và tuyệt vời đến mức ánh mắt của cô đã không thể rời khỏi anh từ lúc nào.

    [​IMG]

    "Em không quan tâm đến quá khứ của anh, quan trọng là anh hiện tại, anh của hiện tại rất hoàn hảo và đang cố bảo vệ em."

    Một cô gái trẻ mới 17 tuổi đã có thể có và thể hiện được những cảm xúc cuồng nhiệt, chính chắn như vậy, quả thật là không có nhiều người làm được. Mình cũng mong khi bản thân đã tìm được mảnh ghép còn lại, mình sẽ dũng cảm và chính chắn như Anatolia, để tình cảm của mình và anh ấy sẽ kết thúc trong hạnh phúc, chứ không phải tiếc nuối và hối hận.

    Ngay cả lúc Kai hôn và đáp lại tình yêu của Anatolia, tim mình như lỡ một nhịp vì nó quá đỗi ngọt ngào và lãng mạn.

    [​IMG]

    "Anh yêu em vì em là Anatolia."

    Một câu tỏ tình ngắn gọn và rành mạch, Kai đã nói vậy với một đôi mắt kiên định chứa đầy ái tình dành cho người con gái đang mang một số phận mà rất có thể anh sẽ không thể nào ở bên cạnh được. Nhưng Kai vẫn lựa chọn thẳng thắn với tình cảm của mình cũng như của Anatolia, và điều đó khiến mình thở phào nhẹ nhõm. Dù đã đọc qua bao nhiêu truyện nhưng mình vẫn không thể chịu nổi cảnh ngược, thế nên mình yêu những câu chuyện ngọt ngào và nhẹ nhàng, vì nó khiến trái tim mình ngập tràn thoải mái và hạnh phúc.

    Lối hành văn ngọt này quả thật là một mũi tên vào tâm, khiến mình càng thêm thích và muốn đồng hành cùng truyện lâu dài.

    Nhưng có một số điểm khiến mình cảm thấy khó hiểu và hụt hẫng. Nhân đây, mình muốn thêm một chút góp ý dành cho tác giả, mong tác giả sẽ cảm thấy giúp ích một phần nào đó cho tác phẩm sắp tới của mình.

    Điểm thứ nhất, mạch kể trở nên nhanh hơn từ sau chương 15, thế nên mọi diễn biến, tâm lý nhân vật.. tất cả đều được tác giả mô tả có vài phần qua loa, như thể không muốn tiếp tục đào sâu mà chỉ lướt qua thôi.

    Ví dụ, thời điểm dì Nella, dì ruột và cũng là một nữ thần báo tử như Anatolia, đến và muốn cô ấy đi theo bà, trở về dinh thự của bà để bồi dưỡng và nuôi dạy như một nữ thần báo tử thực thụ, mình cảm thấy dì Nella đồng ý với quyết định chuyển đến nhà Antonio để sống của Anatolia quá nhanh và hời hợt. Dì Nella không thích ma cà rồng lẫn phù thủy, cho rằng tất cả đều xấu xa như nhau, hơn nữa Antonio còn là một phù thủy, làm thế nào bà có thể dễ dàng cho cô đến ở cùng Antonio sau khi cô nói Antonio đã bảo vệ mình như vậy? Tại sao bà không nghĩ đến trường hợp năng lực của bà sẽ có thể dạy cho Anatolia cách bảo vệ bản thân mình chu toàn hơn, và Antonio cũng không thể bảo vệ cô mãi được? Tại sao bà lại đồng ý buông tay dễ dàng như vậy? Và tại sao bà lại bỏ mặc đứa cháu của mình chỉ cho đến khi nó lớn lên và bắt đầu nhận thức năng lực đặc biệt của mình?

    Hoặc khi Antonio bị Anatolia thuyết phục giải cứu Kai thông qua con đường kết nối tâm linh, mượn sức mạnh của Antonio làm cầu nối, mình thấy Antonio đồng ý quá dễ dàng dù cho lúc đầu anh ấy đã nói lời cự tuyệt. Anh ấy biết rõ phương pháp này sẽ gây nguy hiểm cho Anatolia, nhưng Anatolia chỉ vừa mới nói vài câu anh ấy đã đồng ý rồi. Và điều này khiến sự đau khổ và lo lắng cho em gái của anh ấy mấy phút trước dường như không còn giá trị nào cả. Nếu được, mình muốn tác giả diễn tả nội tâm của Antonio sâu hơn, hoặc cho Antonio nói thêm vài câu, để biết được anh ấy rất yêu và lo lắng cho em gái mình, chứ không phải em gái mình nói vài câu là anh ấy liền đồng ý.

    Tiếp đến là thân phận của Kai Evans, "Kẻ nắm giữ giấc mơ." Tại sao tác giả lại cho anh một thân phận như vậy trong khi cả một chặng đường lại chẳng nhắc đến cái thân phận này một lần nào nữa? Điều này khiến mình có chút khó hiểu, nhưng vì đây là phần đầu tiên nên mình nghĩ tác giả sẽ giải đáp ở phần thứ hai. Mình mong là vậy.

    Điểm trừ tiếp theo mà mình nhận thấy ở cuốn tiểu thuyết này chính là lỗi chính tả hơi nhiều, hình như là chương nào cũng có, khiến cho mạch cảm xúc của mình với truyện không được trọn vẹn. Ngoài ra, có một số lỗi về cách dùng giờ, câu từ cũng chưa được quá trau chuốt, tỉ mỉ, lúc đọc hơi dài dòng và ngượng miệng.

    Nếu có thể, mình mong tác giả sẽ dành chút thời gian đọc và trau chuốt lại từng chương truyện một chút. Mình cảm thấy, đây là một cuốn tiểu thuyết khá hay và đáng đọc, và những lỗi nhỏ như vậy không nên làm vật cản khiến truyện không được truyền đi rộng rãi đến từng bạn đọc.

    Vì đây chỉ là phần đầu tiên thôi nên mình rất mong chờ đọc tiếp phần thứ hai. Câu chuyện vẽ ra một cách ly kỳ và kết thúc bằng sự tò mò và kịch tính. Mình tò mò liệu cuộc tình của Anatolia và Kai sẽ kết thúc trong viên mãn, liệu cuộc chiến tranh giữa nữ thần báo tử và ma cà rồng sẽ chấm dứt, hay cái kết sẽ là một cái kết buồn? Mình rất mong chờ được đọc phần tiếp theo.

    Tổng kết lại, mình muốn cảm ơn tác giả Dương Tịnh Hiên đã viết nên một tác phẩm hay như thế này. Có thể bắt đầu và kết thúc cuốn tiểu thuyết "Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử" một cách mạnh mẽ như vậy đã cho thấy tác giả là người trân trọng và nâng niu, rất có tâm trong từng bộ truyện của mình.

    Còn các bạn, bài review này đủ để khiến các bạn tò mò và lao vào đọc chưa? Hoặc nếu đã đọc, các bạn nghĩ sao về "Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử" của tác giả Dương Tịnh Hiên?
     
  2. Dương Tịnh Hiên

    Bài viết:
    106
    Trước hết mình xin gửi lời cảm ơn và xin lỗi đến bạn, cảm ơn vì bạn đã review truyện của mình có tâm đến thế, cảm ơn vì bạn đã kiên nhẫn đọc truyện của mình và cảm ơn vì bạn đã thích nó, mình cũng xin lỗi vì biết đến bài review của bạn quá chậm.

    Những góp ý bạn đưa ra cũng rất có ích với mình, mình sẽ tiếp thu và hoàn thiện tác phẩm của mình, hi vọng bạn sẽ thích truyện của mình hơn nữa.

    Một lần nữa cảm ơn bạn nhiều lắm.
     
    chiqudoll thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...