Nhật ký của người luôn được cho là hoàn mỹ

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Snowflakes, 4 Tháng bảy 2020.

  1. Snowflakes Cái gì cũng biết nhưng cái gì cũng không giỏi.

    Bài viết:
    167
    Đơn giản chỉ là muốn giải tỏa cảm xúc một chút thôi.

    Tui là một con người hướng nội. Tui không quen với việc nói cho người khác nghe suy nghĩ của mình. Chỉ có viết mới giúp tui giải tỏa thôi.
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
    Last edited by a moderator: 4 Tháng bảy 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Snowflakes Cái gì cũng biết nhưng cái gì cũng không giỏi.

    Bài viết:
    167
    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tui á trong mắt bạn học chính là một tồn tại sánh ngang với siêu nhân.

    Trong mắt bọn họ, tui có thể học giỏi, có thể nhớ nhanh, có thể vận động, có thể đánh nhau, có thể nấu ăn, có thể làm việc nhà vân vân và mây mây. Chính là kiểu người có thể làm được mọi thứ.

    Ai cũng ngưỡng mộ thậm chí có người ghen tị, đố kí thậm chí là ghen ghét.

    Chính vì suy nghĩ tui làm được tất cả nên cái gì cũng bắt tui phải làm.

    Thuyết trình tổ, tui làm.

    Làm mô hình, tui làm.

    Viết văn đại diện cho lớp, tui làm.

    Thu tiền quỹ lớp, tui làm.

    Cái gì cũng là tui.

    Đôi khi tui cảm thấy rất bực. Công sức tui làm vậy mà bọn họ được điểm. Tui đòi 10k tiền công thì không chịu đưa. Hông phải là tui ham tiền gì chỉ là tui muốn có cái gì đó để bù đắp cho công sức của mình. Không lẽ một mình tui làm mà tất cả đều được hưởng? Trong khi bọn họ ăn không ngồi rồi?

    Không chỉ bạn học mà cả gia đình tui cũng vậy. Họ nghĩ tui hông gì hông thể.

    Thử hỏi lần đầu tiên bạn vào bếp bạn có chắc bạn nấu được ngay lần đầu hông?

    Đương nhiên là hông.

    Tui cũng vậy. Thế nhưng tui hông làm được họ liền mắng.

    Họ nói con gái con đứa ba cái việc nấu nướng này làm không xong thì có thể làm gì.

    Thật không hiểu?

    Không một ai chỉ tui, bản thân tui chỉ có thể tự mày mò.

    Tui phải tự học cách may vá, tự học cách dùng máy may, tự học cách dùng bàn ủi.

    Không ai chỉ tui cả. Tui chỉ có thể quan sát rồi học theo.

    Tui còn nhớ năm chị tui thi đại học, tui phải làm tất cả việc nhà.

    Nấu cơm, quét nhà, lau nhà, rửa chén, phơi quần áo, phụ mẹ bán hàng.

    Tui làm nhiều đến mức mà một con heo như tui sụt tới tận 2kg chỉ trong 1 tháng hè.

    Là bạn hiểu òi đó =))

    Vậy mà năm nay tui thi cuối cấp, tui cũng phải tuyển sinh.

    Chị tui khóc nói: Tại tụi mày mà tao chẳng được đi chơi, chơi chưa xong đã phải bị gọi về. Tại tụi mày mà tao phải khổ như vậy.

    Nghe đến đó tui liền: Chấm hỏi?

    Tui thi tuyển sinh mà còn thi chuyên nữa. Bạn có biết lịch học của tui kín từ thứ 2 đến chủ nhật không? Bạn có biết tui học từ 5h30 sáng đến 1h sáng không?

    Tui thật sự muốn hét vào mặt chị tui như vậy =))

    Tui thật ra biết mẹ mình làm cực khổ. Biết chứ. Người khác chỉ bỏ 700k đóng tiền ôn thi thì mẹ tui là phải đưa đến 1300k. Tui tiếc chứ.

    Liều mạng học chỉ vì sợ rớt. Nhưng sợ ba mẹ mệt mỏi nên vẫn phải cắn răng làm việc nhà.

    Bạn đừng nghĩ học giỏi là sướng. Hạng nhất là chẳng sợ gì cả.

    Đối với những con người tài năng thiên bẩm, đầu óc xuất chúng thì có thể là vậy.

    Nhưng đối với một con người chỉ hơn người bình thường một tí xíu thì việc giữ được hạng nhất là vô cùng khó khăn.

    Cứ mỗi lần báo điểm tui lại suy nghĩ: Lỡ như mình điểm kém ba mẹ có buồn lòng không? Mình rớt hạng ba mẹ có mắng mình không?

    Vô cùng bất an.

    Nói các bạn không tin, chứ có một số người đạt được điểm 6 họ khóc nói họ sợ không đủ cao. Bạn đừng nghĩ họ làn quá. Khi bạn đứng ở vị trí của họ bạn mới hiểu được. Vì tui cũng như vậy.

    Năm lớp 9 do kiến thức nền của tui chưa vững, khi kiểm tra lần đầu tiên tui được điểm 5. Những người khác thì reo hò nói mừng quá. Còn tui, tui chỉ muốn khóc. Nhìn những bạn được 9, 10 điểm, tui bắt đầu sợ hãi: Lỡ như mình rớt hạng thì sao, mình không được học sinh giỏi thì sao?

    Lại điên cuồng học tập.

    Vì trong mắt người khác tui quá tài giỏi vì thế tui cũng phải cố gắng để cho mình thật tài giỏi.

    Đứng ở vị trí càng cao bạn sẽ càng sợ hãi. Bạn vì lỡ ngã bạn sẽ đau hơn người khác gấp nghìn lần.
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
    Last edited by a moderator: 4 Tháng bảy 2020
  4. Snowflakes Cái gì cũng biết nhưng cái gì cũng không giỏi.

    Bài viết:
    167
    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thật ra ai cũng nói tui mạnh mẽ, tui hay không khóc.

    Thì đúng là tui hay không khóc bởi năm tui lên lớp 6 tui đã tự nói với bản thân mình: Dù có khóc cũng chẳng ai thương hại mày đâu.

    Nhưng dù thế nào, nội tâm của tui cũng vô cùng yếu đuối.

    Ai cũng nói tui học giỏi như vậy sau này làm gì chẳng được. Nhưng chẳng một ai biết rằng suy nghĩ về tương lai của tui là một mảnh trắng xóa. Dù là cho gần đây nhấ tui đã xác định được tương lai mình làm nghề gì thì tui vẫn đang lo sợ liệu mình có chọn đúng.

    Tui học giỏi thì giỏi thật. Nhưng lại chẳng có môn nào thật sự giỏi. Cứ giỏi đều ở mỗi một mức độ bình thường. Không tài năng, không ngoại hình, không thân thiện.

    Chị tui luôn nói những người học giỏi như tui làm gì mà chả được. Lúc nói câu đó, tui đó chị tui có một chút ghen tỵ. Nhưng thật ra chị tui luôn không biết người ghen tỵ trước giờ vẫn là tui.

    Tui ghen tỵ với bả vì có tài năng hơn người.

    Tui ghen tỵ với bả vì khả năng giao tiếp vô cùng tốt.

    Tui ghen tỵ với bả vì mối quan hệ rộng rãi của mình.

    Chị tui có tất cả những thứ mà tui thầm ao ước.

    Tui tự ti về bản thân mình cũng một phần vì thế.

    Bả dám nghĩ dám làm.

    Bả dám can đảm đối mắt với vấn đề.

    Xinh đẹp, có tài ăn nói lại lanh lợi, khôn ngoan.

    Tui không được như vậy.

    Xấu xí, dữ dằn, chậm chạp, vô tâm.

    Tui chẳng có gì tốt cả.

    Thật ngưỡng mộ những người vì ước mơ của mình mà làm tất cả.
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...