Nhật Kí Mùa Đông - Trương Mỹ Trang

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Trương Mỹ Trang, 14 Tháng mười một 2021.

  1. Trương Mỹ Trang

    Bài viết:
    1
    Nhật Kí Mùa Đông

    upload_2021-11-14_20-59-43.png

    Chiều muộn, ánh nắng hững hờ dần tắt hẳn sau chân trời để lại những vệt kéo dài xa thẳm. Từng đóa hoa linh lan nhẹ nhàng đùa giỡn với làn gió lướt qua. Ngồi trong quán, nhâm nhi tách cà phê nóng hổi, ly trà thơm ngon hòa quyện với tiếng chuông nhà thờ ngân vang đều đặn mỗi ngày. Ừ thì! Đông đã chớm sang rồi phải không?

    Đông đến, xóa tan đi nỗi buồn vương vấn của mùa thu, tiết trời cũng chẳng còn dễ chịu nữa mà thay vào đó là cái lạnh rét buốt xoắn chặt lấy tâm can, những cơn mưa rào bất chợt mang theo một chút trống vắng và nhớ nhung. Chính vì thế, người ta thường sợ mùa đông, không phải vì lạnh mà đôi khi chỉ là cảm thấy cô đơn khi không có ai kề vai.

    Mùa đông - mùa của những đôi tình nhân thể hiện sự quan tâm, chăm sóc cho nhau. Cùng khoác áo ấm, đôi bàn tay đan xen bước trên phố vắng lắng nghe giai điệu thì thầm của gió hát về bản tình ca mùa đông. Còn gì ấm áp hơn khi đằng sau xe đã có người ngồi, không còn một mình tan ca sau mỗi giờ làm. Đêm về, cũng chẳng nằm cô đơn lắng nghe tiếng mưa rơi hay co ro trong chiếc chăn dày cộm mà đã có người cùng sẻ chia.

    Thật thú vị khi giữa cái lạnh buốt của mùa đông cùng nhau thưởng thức chiếc bánh dâu tây nóng, cảm nhận được vị ngọt ngào, mật ngọt của tình yêu. Tựa đầu vào vai xem một quyển sách hay rồi thẹn thùng mỉm cười thật tươi tràn đầy hạnh phúc. Mùa đông quyền lực như vị thần Cuppid đã bắn cung tên vàng vào trái tim băng giá khiến nó bắt đầu lỗi nhịp yêu thương.

    Đó là những đặc quyền của mùa đông dành trọn cho đôi lứa yêu nhau. Còn những người cô đơn thì sao nhỉ? Là những buổi chiều tan làm về không ai chờ đợi, đón đưa. Là đôi bàn tay cho dù có lạnh cóng cũng phải tự mình sưởi ấm. Sáng sớm, ra đường phải tự nhớ mang theo áo khoác. Là một mình rảo bước trên con đường lất phất mưa phùn bay, ngắm nhìn từng chiếc lá mùa thu còn sót lại trên cành cây khẳng khiu, trơ trụi. Mỗi buổi sáng phải tự đấu tranh với chính bản thân mình để thoát khỏi tấm chăn, mở cửa đón ánh nắng của buổi sớm mai. Không còn những dòng tin nhắn "Hôm nay lạnh lắm đấy. Nhớ mặc thật ấm nhé!"

    Cứ thế, mùa đông lẳng lặng trôi chầm chậm trong sự cô đơn nhưng cũng đầy nuối tiếc, khắc khoải. Những bông hoa tuyết mỏng manh từng cánh rơi xuống nhân gian như đợi chờ ai đó dang bàn tay đón lấy để cảm nhận được sự lạnh lẽo vô biên. Ô kìa! Có tiếng chim rúc rích trong bụi mận gai, vòm trời trong xanh, ánh nắng xoa dịu đi màn mưa tịch mịch. Thế rồi một mùa đông nữa lại sắp đi qua.
     
    Last edited by a moderator: 26 Tháng hai 2022
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...