Nhất Chỉ Thịnh Đường Trình bày: Lão Hồ Khufu, Trương Thi Lê Giữa muôn vàn bản nhạc cổ phong đang nở rộ, "Nhất Chỉ Thịnh Đường" lại mang đến một cảm giác rất riêng, một bản họa âm nhạc sống động, khiến người nghe như đang lật mở từng trang sử vàng son của triều đại nhà Đường. Ca khúc được thể hiện bởi Lão Hồ Khufu và Trương Thi Lê, hai cái tên không còn xa lạ với giới yêu nhạc Trung Hoa phong vận cổ. Với giai điệu trang nhã, lời ca ý vị, bài hát đã khắc họa cả một thời đại thịnh trị chỉ bằng.. một nét bút, một tờ giấy. Ngay từ tựa đề "Nhất Chỉ Thịnh Đường" nghĩa là một nét bút vẽ nên Thịnh Đường, ta đã cảm nhận được sự tinh tế trong cách nghệ sĩ nhìn nhận lịch sử. Đây không đơn thuần là một bản ca ngợi hoàng kim năm tháng, mà còn là một cuộc du hành nghệ thuật: Từ ánh trăng trên thành Trường An, từ tiếng tiêu ngựa gác nơi quan ải, đến những bài thơ của Lý Bạch, Vương Duy, Đỗ Phủ. Tất cả được "vẽ" bằng âm nhạc như thể người nghệ sĩ đang cầm bút lông lướt trên trang giấy lụa cổ xưa. Phần lời của bài hát là một điểm sáng thực sự. Mỗi câu đều như một nét chấm phá thi họa, vừa gợi cảnh vừa gợi tình. Từ "vẽ tiên nữ tay ngà khẽ múa", "vẽ thiếu niên si tình nơi lầu cao" đến "vẽ Cửu Châu xanh non tóc trắng", tất cả như những mảnh ghép sống động của một bức tranh rộng lớn. Từng phân cảnh đều mang tính điện ảnh cao, dễ dàng khiến người nghe tưởng tượng ra một thành Trường An đèn hoa rực rỡ, một vùng biên ải gió sương hun hút, hay một bàn rượu thơ đầy thi hứng của các thi nhân. Không thể không nhắc đến phần phối khí nhẹ nhàng mà thấm đẫm màu sắc cổ điển. Tiếng đàn tranh, sáo trúc xen lẫn những đoạn ngân vang du dương đã tạo nên không gian âm nhạc như thể đang ở trong một khúc ca của nghìn năm trước. Giọng ca của Trương Thi Lê mềm mại nhưng không thiếu khí chất, như một mỹ nhân thổi hồn cho bức họa, trong khi chất giọng trầm của Lão Hồ Khufu lại như tiếng ngâm nga vọng về từ dĩ vãng. "Nhất Chỉ Thịnh Đường" không chỉ là một bài hát, mà còn là một lời mời: Mời ta trở về một thời đại lộng lẫy, nơi văn học, nghệ thuật, và khí phách con người cùng đạt đến đỉnh cao. Nếu bạn yêu những giai điệu cổ phong có chiều sâu, đậm đà khí vận lịch sử nhưng vẫn đượm chất thơ mộng, thì đây chính là khúc ca bạn không nên bỏ lỡ. Một lần nghe, là một lần say. Một nét bút, là cả Thịnh Đường trong tim. Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung á mọi người. Lời bài hát 我醉眼提笔画一幅盛唐 三百年月然纸上 点月光遥望长安灯初上 万篇泼墨多少诗人狂 一气挥毫思愁千里回望 大漠敦煌通向天阶步凉 一笔勾勒巍巍高楼城墙 看东市西坊看满目琳琅 点染流苏轻舞霓裳 再绘一池春水荡漾 青描碑中月色摇晃 酿诗句三两又三两 画仕女纤纤素手 画少年爱上层楼 画九州青山白首 聚一把星辰佐酒 揽千秋万载入喉 我醉眼提笔画一幅盛唐 三百年月然纸上 点月光遥望长安灯初上 万篇泼墨多少诗人狂 我醉眼提笔画一幅盛唐 山河壮青史辉煌 饮一口杜康将军马背上 八百里塞外胡笳声悠扬 一场大梦合悲悲空 人生尽欢邀月悲空 天生我材必有大用 呼~在天一笔墨 一笔盛唐李白诗中月光 一笔盛唐王维红豆情长 一笔盛唐杜甫登高回望 一笔盛唐画中生香 画仕女纤纤素手 画少年爱上层楼 画九州青山白首 聚一把星辰佐酒 揽千秋万载入喉 我醉眼提笔画一幅盛唐 三百年月然纸上 点月光遥望长安灯初上 万篇泼墨多少诗人狂 我醉眼提笔画一幅盛唐 山河壮青史辉煌 饮一口杜康将军马背上 八百里塞外胡笳声悠扬 醉里画盛唐 三百年纸上 千里山河壮 万卷诗流芳 Pinyin Wǒ zùi yǎn tí bǐ hùa yī fú shèng táng Sān bǎi nían yuè rán zhǐ shàng Diǎn yuè guāng yáo wàng cháng ān dēng chū shàng Wàn piān pō mò duō shǎo shī rén kúang Yī qì huī háo sī chóu qiān lǐ húi wàng Dà mò dūn húang tōng xìang tiān jiē bù líang Yī bǐ gōu lè wēi wēi gāo lóu chéng qíang Kàn dōng shì xī fāng kàn mǎn mù lín láng Diǎn rǎn líu sū qīng wǔ ní cháng Zài hùi yī chí chūn shuǐ dàng yàng Qīng míao bēi zhōng yuè sè yáo huǎng Nìang shī jù sān liǎng yòu sān liǎng Hùa shì nǚ xiān xiān sù shǒu Hùa shǎo nían ài shàng céng lóu Hùa jiǔ zhōu qīng shān bái shǒu Jū yī bǎ xīng chén zuǒ jiǔ Lǎn qiān qiū wàn zài rù hóu Wǒ zùi yǎn tí bǐ hùa yī fú shèng táng Sān bǎi nían yuè rán zhǐ shàng Diǎn yuè guāng yáo wàng cháng ān dēng chū shàng Wàn piān pō mò duō shǎo shī rén kúang Wǒ zùi yǎn tí bǐ hùa yī fú shèng táng Shān hé zhùang qīng shǐ huī húang Yǐn yī kǒu dù kāng jiāng jūn mǎ bèi shàng Bā bǎi lǐ sāi wài hú jiā shēng yōu yáng Yī cháng dà mèng hé bì bēi kōng Rén shēng jìn huān yāo yuè bēi kōng Tiān shēng wǒ cái bì yǒu dà yòng Hu~zài tiān yī bǐ mò Yī bǐ shèng táng lǐ bái shī zhōng yuè guāng Yī bǐ shèng táng wáng wéi hóng dòu qíng cháng Yī bǐ shèng táng dù fǔ dēng gāo húi wàng Yī bǐ shèng táng hùa zhòng shēng xiāng Hùa shì nǚ xiān xiān sù shǒu Hùa shǎo nían ài shàng céng lóu Hùa jiǔ zhōu qīng shān bái shǒu Jū yī bǎ xīng chén zuǒ jiǔ Lǎn qiān qiū wàn zài rù hóu Wǒ zùi yǎn tí bǐ hùa yī fú shèng táng Sān bǎi nían yuè rán zhǐ shàng Diǎn yuè guāng yáo wàng cháng ān dēng chū shàng Wàn piān pō mò duō shǎo shī rén kúang Wǒ zùi yǎn tí bǐ hùa yī fú shèng táng Shān hé zhùang qīng shǐ huī húang Yǐn yī kǒu dù kāng jiāng jūn mǎ bèi shàng Bā bǎi lǐ sāi wài hú jiā shēng yōu yáng Zùi lǐ hùa shèng táng Sān bǎi nían zhǐ shàng Qiān lǐ shān hé zhùang Wàn jùan shī líu fāng Lời Việt Mắt vương say, ta nâng bút vẽ một thời Thịnh Đường, Ba trăm năm, ánh trăng in trang giấy. Chấm chút nguyệt quang, ngắm Trường An đèn vừa tỏ, Vạn nét mực nghiêng, bao thi nhân hóa cuồng say. Một hơi lướt bút, nghìn dặm sầu thương vọng lại, Đại mạc Đôn Hoàng nối bước trời cao. Một nét khắc họa tường thành sừng sững, Ngắm Đông thị, Tây phường, muôn vật lấp lánh muôn màu. Tô điểm tua rủ, vũ y bay nhẹ, Lại vẽ hồ xuân gợn sóng ngân nga. Khắc ánh trăng lay qua bia đá, Ủ thơ vài vần, thêm chén rượu nhàn ca. Vẽ tiên nữ đôi tay ngà mảnh, Vẽ thiếu niên ngẩn ngơ lầu cao. Vẽ cửu châu xanh núi bạc đầu, Gom sao trời, rót vào chén rượu đào. Uống ngàn thu vạn đời theo gió, Mắt vương say, ta nâng bút vẽ một thời Thịnh Đường, Ba trăm năm, ánh trăng in trang giấy. Chấm chút nguyệt quang, ngắm Trường An đèn vừa tỏ, Vạn nét mực nghiêng, bao thi nhân hóa cuồng say. Mắt vương say, ta nâng bút vẽ một thời Thịnh Đường, Sơn hà hùng tráng, sử xanh rạng ngời. Uống một ngụm Đỗ Khang, tướng quân trên yên ngựa, Tám trăm dặm biên tái, tiếng Hồ Cầm vọng xa xôi. Một giấc mộng dài trộn buồn vui hư ảo, Nhân sinh hết mừng, mời trăng chan chứa nỗi niềm. Trời sinh tài ta, át hẳn có công danh, Hô một tiếng, khắp trời lưu mực đậm. Một nét Thịnh Đường, ánh trăng thơ Lý Bạch, Một nét Thịnh Đường, tương tư đậu đỏ Vương Duy, Một nét Thịnh Đường, Đỗ Phủ ngắm cao nhìn lại, Một nét Thịnh Đường, hương tỏa giữa tranh vẽ đầy. Vẽ tiên nữ đôi tay ngà mảnh, Vẽ thiếu niên ngẩn ngơ lầu cao. Vẽ cửu châu xanh núi bạc đầu, Gom sao trời, rót vào chén rượu đào. Uống ngàn thu vạn đời theo gió, Mắt vương say, ta nâng bút vẽ một thời Thịnh Đường, Ba trăm năm, ánh trăng in trang giấy. Chấm chút nguyệt quang, ngắm Trường An đèn vừa tỏ, Vạn nét mực nghiêng, bao thi nhân hóa cuồng say. Mắt vương say, ta nâng bút vẽ một thời Thịnh Đường, Sơn hà hùng tráng, sử xanh rạng ngời. Uống một ngụm Đỗ Khang, tướng quân trên yên ngựa, Tám trăm dặm biên tái, tiếng Hồ Cầm vọng xa xôi. Trong men say, vẽ nên Thịnh Đường, Ba trăm năm rực sáng trang giấy, Ngàn dặm sơn hà hùng tráng vô song, Vạn quyển thi thư, hương còn vang mãi.