Nhập Hí Vô Kỳ Trình bày: Băng Khiết "Nhập Hí Vô Kỳ" – tạm dịch là "Nhập vai không kỳ hạn" – là một bản nhạc mang màu sắc cổ phong sâu lắng, da diết do Băng Khiết thể hiện. Ngay từ tựa đề, bài hát đã gợi lên hình ảnh của một người lạc lối giữa thực và mộng, không thể thoát ra khỏi vai diễn của chính mình – một tình yêu, một kỷ niệm, hay một đoạn cảm xúc đã từng rất thật trong tim. Giai điệu của bài hát nhẹ nhàng, man mác buồn như một vở hí kịch được diễn nơi đình viện cổ xưa, tiếng tiêu, tiếng đàn vang lên trong đêm khuya, khiến người nghe như bước vào thế giới của những hoài niệm không tên. Giọng ca của Băng Khiết mềm mại mà đầy cảm xúc, từng câu chữ như thì thầm bên tai, kể lại một câu chuyện tình buồn, nơi hai người từng yêu, từng lạc vào nhau, nhưng cuối cùng lại chỉ có một người mãi nhập vai, mãi không thể bước ra. Lời ca được viết bằng một chất thơ rất cổ kính: "Trước chùa Phổ Đà cầu nguyện ngàn lần chẳng có hồi đáp", "giấc mộng lớn tỉnh dậy, lệ như mưa", hay "ai còn mê mải ngoài vở kịch của rạp Ly Viên?" – tất cả như đang kể về một mối tình đầy nuối tiếc, nơi nhân vật chính chẳng thể phân biệt đâu là thật, đâu là diễn, đâu là đoạn kết. Điều khiến mình thích nhất ở bài hát này là cảm giác "vô kỳ" – không kỳ hạn, không hồi kết. Cũng giống như trong đời, có những cảm xúc đến rồi đi, nhưng có những cảm xúc lại ở lại mãi, khiến ta như đang diễn một vai không ai xem, không ai hiểu, mà chính bản thân cũng chẳng biết khi nào mới chịu buông. "Nhập Hí Vô Kỳ" không ồn ào, không cao trào, nhưng lại âm thầm rút vào tim người nghe một nỗi niềm sâu kín. Đó là bài hát dành cho những ai từng yêu đến quên mình, từng đau đến mỏi mệt, và từng không thể tách rời giữa cảm xúc thật và vai diễn của chính con tim mình. Lời bài hát 含鸦树点漆了枝头去 庭院残花落满地 传书去 良人无迹 错等今夕何夕 菩萨庙前求千亿无期 着眼望去红嫁衣 雕花床前忍别离 烛光照那书案上字句 纸言片语情思万缕 诺言怎能轻许 我已恍然入戏 难自拔于你 唱不尽悲欢离合戏 曲终怎散相思意 大梦方醒泪如雨 低眉声声叹息 梨园戏外谁痴迷 血泪研墨情作笔 浮生难断愁绪 缘不知所起 (Lặp lại) 着眼望去红嫁衣 雕花床前忍别离 烛光照那书案上字句 纸言片语情思万缕 诺言怎能轻许 我已恍然入戏 难自拔于你 唱不尽悲欢离合戏 曲终怎散相思意 大梦方醒泪如雨 低眉声声叹息 梨园戏外谁痴迷 血泪研墨情作笔 浮生难断愁绪 缘不知所起 (Điệp khúc lần nữa) 唱不尽悲欢离合戏 曲终怎散相思意 大梦方醒泪如雨 低眉声声叹息 梨园戏外谁痴迷 血泪研墨情作笔 浮生难断愁绪 缘不知所起 Pinyin Hán yā shù diǎn qì liǎo zhī tóu qù Tíng yùan cán huā luò mǎn dì Chúan shū qù líang rén wú jì Cuò děng jīn xī hé xī Pú sà mìao qían qíu qiān yì wú qī Zhuó yǎn wàng qù hóng jìa yī Diāo huā chúang qían rěn bié lí Zhú guāng zhào nà shū àn shàng zì jù Zhī yán pìan yǔ qíng sī wàn lǚ Nuò yán zěn néng qīng xǔ Wǒ yǐ huǎng rán rù xì Nán zì bá yú nǐ Chàng bù jìn bēi huān lí hé xì Qū zhōng zěn sàn xiāng sī yì Dà mèng fāng xǐng lèi rú yǔ Dī méi shēng shēng tàn xī Lí yúan xì wài shúi chī mí Xuè lèi yán mò qíng zuò bǐ Fú shēng nán dùan chóu xù Yúan bù zhī suǒ qǐ Zhuó yǎn wàng qù hóng jìa yī Diāo huā chúang qían rěn bié lí Zhú guāng zhào nà shū àn shàng zì jù Zhī yán pìan yǔ qíng sī wàn lǚ Nuò yán zěn néng qīng xǔ Wǒ yǐ huǎng rán rù xì Nán zì bá yú nǐ Chàng bù jìn bēi huān lí hé xì Qū zhōng zěn sàn xiāng sī yì Dà mèng fāng xǐng lèi rú yǔ Dī méi shēng shēng tàn xī Lí yúan xì wài shúi chī mí Xuè lèi yán mò qíng zuò bǐ Fú shēng nán dùan chóu xù Yúan bù zhī suǒ qǐ Chàng bù jìn bēi huān lí hé xì Qū zhōng zěn sàn xiāng sī yì Dà mèng fāng xǐng lèi rú yǔ Dī méi shēng shēng tàn xī Lí yúan xì wài shúi chī mí Xuè lèi yán mò qíng zuò bǐ Fú shēng nán dùan chóu xù Yúan bù zhī suǒ qǐ Lời Việt Cành ngô đồng nhuộm mực đen đầu cành, Sân vắng hoa tàn rụng phủ mảnh. Thư gửi đi, người xưa biệt tăm, Chờ sai đêm ấy – đêm nào đành? Trước điện Phổ Đà cầu ngàn lần không đáp, Dõi mắt nhìn – áo cưới thắm hồng tươi. Trước giường chạm khắc, nén lòng ly biệt, Nến soi từng nét chữ cũ, bồi hồi. Giấy vài hàng, tình nghìn sợi tơ, Lời thề xưa sao dễ hững hờ? Ta đã mộng mà không hay nhập kịch, Tình khó dứt, vướng mãi người thơ. Khó hát trọn khúc sầu vui chia biệt, Kịch tàn rồi, ai gỡ nổi tơ duyên? Tỉnh giấc mộng, lệ tuôn như mưa lũ, Cúi đầu buông tiếng thở triền miên. Ngoài rạp Ly Viên, ai còn mê đắm? Lệ hòa mực, viết chữ bằng tâm, Phù sinh chẳng dứt u sầu lặng thầm, Duyên từ đâu đến – ta mù tăm. (Lặp lại) Khó hát trọn khúc sầu vui chia biệt, Kịch tàn rồi, ai gỡ nổi tơ duyên? Tỉnh giấc mộng, lệ tuôn như mưa lũ, Cúi đầu buông tiếng thở triền miên. Ngoài rạp Ly Viên, ai còn mê đắm? Lệ hòa mực, viết chữ bằng tâm, Phù sinh chẳng dứt u sầu lặng thầm, Duyên từ đâu đến – ta mù tăm. (Điệp khúc lần nữa) Khó hát trọn khúc sầu vui chia biệt, Kịch tàn rồi, ai gỡ nổi tơ duyên? Tỉnh giấc mộng, lệ tuôn như mưa lũ, Cúi đầu buông tiếng thở triền miên. Ngoài rạp Ly Viên, ai còn mê đắm? Lệ hòa mực, viết chữ bằng tâm, Phù sinh chẳng dứt u sầu lặng thầm, Duyên từ đâu đến – mịt mù thăm thẳm..