"Mệnh vận tổng thị thiêu thiêu giản giản chư sự bất thành toàn Niêm bôi tửu mị trứ nhãn thuyết chuyên tâm khán nhân gian Thì bất thì~hồi đầu khán khán bách vị thị nhân gian Thì bất thì~dã thụy cá lại giác tỉnh lai đa gia xan" Tức.. "Vận mệnh luôn quẩn quanh trong những sự lựa chọn, mọi việc chẳng thành toàn Nâng chén rượu nói chuyện mắt lại mơ màng xem chuyện nhân gian Thi thoảng quay đầu lại nhìn, bách vị mới là nhân gian Thi thưởng ngủ một giấc không mộng, tỉnh dậy lại gọi một bữa ăn" * * * Nhân Gian Bất Trị Đắc - Hoàng Thi Phù HBY Lời Bài Hát. Dùkǒu àishàng shēnshān báo xuě zhōngỳi wǎn lían 渡口 爱上 深山 薄 雪 中意 晚 莲 Xīyáng áo hóng shuāngyǎn xiǎng děng lái chénzhōng líaolíaotiān 夕阳 熬 红 双眼 想 等 来 晨钟 聊聊天 Xīnshàngrén zài méi biān liǔ biān piān búzài shēnbiān 心上人 在 梅 边 柳 边 偏 不在 身边 Xiǎo báishé jiāo tòu línān xǔxiān què méi dài sǎn 小 白蛇 浇 透 临安 许仙 却 没 带 伞 Shàonǚ yāhùai qiūqiān shūshēng shínían lùoxuǎn 少女 压坏 秋千 书生 十年 落选 Mìngỳun zǒngshì tiāotiāojiǎnjiǎn zhūshì bù chéngquán 命运 总是 挑挑拣拣 诸事 不 成全 Xiǎo héshang méi hùa dào yúan yòu lùgùo shāoyā dìan 小 和尚 没 化 到 缘 又 路过 烧鸭 店 Niān bēijiǔ mī zhuoyá̌n shuō zhuānxīn kàn rénjiān 拈 杯酒 眯 着眼 说 专心 看 人间 Kàn chángān jìanān yǔ pānĀn dōu xiǎng zhān ỳi zhān 看 长安 建安 与 潘安 都 想 沾 一 沾 Shénxiān qiā zhǐ sùan cǐ qù shǎo yúanmǎn 神仙 掐 指 算 此 去 少 圆满 Délái shī jù le sǎn qiānwàn mò qíuquán 得来 失 聚 了 散 千万 莫 求全 Jìe ní lú shāo wǎn fàn zài yán shàng zhòng chuīyān 借 泥 炉 烧 碗 饭 在 檐 上 种 炊烟 Guǎn xiǎohán dàhán yǔ xīnhán dōu lái nuǎn ỳi nuǎn 管 小寒 大寒 与 心寒 都 来 暖 一 暖 Hǎo tí dǎn chuǎng rénhǎi zài kòu fēngyùe guān 好 提 胆 闯 人海 再 叩 风月 关 Dōudou zhùanzhuan bāshí ỳi nán wǒmen zǒu zhe kàn 兜兜 转转 八十 一 难 我们 走 着 看 Zhúmǎ qù xún zhúmǎ qīngméi ỳixīnglánshān 竹马 去 寻 竹马 青梅 意兴阑珊 Boyá́ qínxían shuāidùan shū yè gāng júejiāo shān jù yúan 伯牙 琴弦 摔断 叔 夜 刚 绝交 山 巨 源 Zhījǐ bànlù jìu sǎn jíefà zǒng lìng jiē xīnhuān 知己 半路 就 散 结发 总 另 结 新欢 Xiǎo qínglǚ qìahǎo ỳujìan xǐquè méi lái shàngbān 小 情侣 恰好 遇见 喜鹊 没 来 上班 Chángshēng qǐnéng ruyúàn gǔxī shàng kào chúilían 长生 岂能 如愿 古稀 尚 靠 垂怜 Lǎobìng dào bǐ yīngyīng yànyàn duō péi èrshí nían 老病 倒 比 莺莺 燕燕 多 陪 二十 年 Xiǎo chángé tōuchī língyào què fǎnér xìan rénjiān 小 嫦娥 偷吃 灵药 却 反而 羡 人间 Niān bēijiǔ mī zhuoyá̌n shuō zhuānxīn kàn rénjiān 拈 杯酒 眯 着眼 说 专心 看 人间 Kàn chángān jìanān yǔ pānĀn dōu xiǎng zhān ỳi zhān 看 长安 建安 与 潘安 都 想 沾 一 沾 Shénxiān qiā zhǐ sùan cǐ qù shǎo yúanmǎn 神仙 掐 指 算 此 去 少 圆满 Délái shī jù le sǎn qiānwàn mò qíuquán 得来 失 聚 了 散 千万 莫 求全 Jìe ní lú shāo wǎn fàn zài yán shàng zhòng chuīyān 借 泥 炉 烧 碗 饭 在 檐 上 种 炊烟 Guǎn xiǎohán dàhán yǔ xīnhán dōu lái nuǎn ỳi nuǎn 管 小寒 大寒 与 心寒 都 来 暖 一 暖 Hǎo tí dǎn chuǎng rénhǎi zài kòu fēngyùe guān 好 提 胆 闯 人海 再 叩 风月 关 Dōudou zhùanzhuan bāshí ỳi nán wǒmen zǒu zhe kàn 兜兜 转转 八十 一 难 我们 走 着 看 Rénshēngzàishì bú chènỳi ya shīmían hùo shīlìan 人生在世 不 称意 呀 失眠 或 失恋 Zhī quàn nǐ lái bǎ gè zhǎn kǎn ya má kǎndàshān 只 劝 你 来 把 个 盏 侃 呀 么 侃大山 Hē wán dà jiǔ chēng tíao chúan shuō jīnshēng bú kàoàn 喝 完 大 酒 撑 条 船 说 今生 不 靠岸 Qù tiānyáhǎijiǎo làng gè bìan shīỳi dāng chángxiān 去 天涯海角 浪 个 遍 失意 当 尝鲜 Zhè ýilù shǒu wò jìan shēn cè yǒu qiān fān 这 一路 手 握 剑 身 侧 有 千 帆 Shíbushí húitóu kànkan bǎiwèi shì rénjiān 时不时~回头 看看 百味 是 人间 Shíbushí yě shùi gè lǎnjìao xǐnglái duō jiācān 时不时~也 睡 个 懒觉 醒来 多 加餐! Lời Dịch. Bến đò trót yêu thầm núi sâu, tuyết giá trót yêu nhầm sen nở muộn Tịch dương nhuộm đỏ hai mắt, muốn chờ đến rạng đông để tâm sự Người trong lòng bên mai bên liễu quyết không bên tôi Tiểu Bạch Xà xuyên qua Lâm An, Hứa Tiên lại quên mang dù Thiếu nữ làm hỏng xích đu, thư sinh mười năm không trúng cử Vận mệnh luôn là những lựa chọn chẳng thể thành toàn Tiểu hòa thượng không đi hóa duyên lại ngang qua tiệm vịt nướng Đón lấy li rượu híp mắt nhìn, chăm chú nói chuyện nhân gian Nhìn Trường An, Kiến An cùng Phan An đều muốn nói một chút Thần tiên bấm ngón tay, lần này thiếu đi một chút cơ duyên Phải có đến rồi đi, hợp rồi tan, dẫu sao đừng quá cầu toàn Mượn lò đất nấu cơm, khói bếp bốc lên quẩn quanh mái hiên Bất luận là tiểu hàn, đại hàn hay tim người đã nguội lạnh đều sưởi ấm Được rồi can đảm lại xông vào biển người, gõ lên cánh cửa ái tình Quẩn quanh trong 81 kiếp nạn, chúng ta cùng tới xem.. Trúc mã đi tìm trúc mã, thanh mai không còn hứng thú Bá Nhã gảy đứt đàn, Thúc Dạ vừa mới tuyệt giao Sơn Cự Nguyên Tri kỳ nửa đường liền phân ly, phu thê kết tóc cuối cùng lại cùng người khác nên duyên Đúng lúc gặp mặt tình nhân, hỉ thước không nên tới báo Trường sinh há lại có thể như nguyện, 70 tuổi còn dựa vào lòng thương xót Tuổi già lắm bệnh không thể cười nói như hồi trẻ làm sao đền trả 20 năm tuổi xuân Tiểu Hằng Nga trộm linh dược, lại cứ ao ước chốn nhân gian Đón lấy li rượu híp mắt nhìn, chăm chú nói chuyện nhân gian Nhìn Trường An, Kiến An cùng Phan An đều muốn nói một chút Thần tiên bấm ngón tay, lần này thiếu đi một chút cơ duyên Phải có đến rồi đi, hợp rồi tan, tất cả đừng quá cầu toàn Mượn lò đất nấu cơm, khói bếp bốc lên quẩn quanh mái hiên Bất luận là tiểu hàn, đại hàn hay tim người đã nguội lạnh đều sưởi ấm Được rồi can đảm lại xông vào biển người, gõ lên cánh cửa ái tình Quẩn quanh trong 81 kiếp nạn, chúng ta cùng tới xem.. Nhân sinh trên đời vốn không như ý nguyện, có thể vì thất tình mà mất ngủ Chỉ muốn mời ngươi mang chén, hàn huyên tán gẫu chút được chăng? Uống một trận thật say đẩy thuyền trôi, nói trọn kiếp này không cập bến Dạo chơi nơi chân trời góc bể một phen, thất ý khi đã chấp nhận quá sớm Đoạn đường này tay cầm kiếm, có hàng ngàn cánh buồm ở bên Bất cứ lúc nào, quay đầu lại trông coi chính là trăm vị nhân gian Bất cứ lúc nào, cũng có thể ngủ thẳng một giấc, tỉnh dậy lại có thêm nhiều một bữa ăn.. * * * Giải nghĩa: - Tiểu Bạch Xà: Bạch Tố Trinh trong phim Thanh Xà Bạch Xà - Thành phố Tây An, xưa là thành Trường An, là kinh đô đầu tiên trong số bốn kinh đô cổ đại của Trung Quốc, gồm Tây An, Lạc Dương, Nam Kinh và Bắc Kinh, với hơn 3.100 năm lịch sử. - Kiến An là một quận thuộc địa cấp thị Hứa Xương, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc - Phan An được ví như đại mỹ nam thời cổ đại tại Trung Hoa với tướng mạo thoát phàm thoát tục, lại nho nhã thư sinh, đã làm biết bao nhiêu cô nàng cùng thời phải chết mê chết mệt vì chàng, vì thế, số lượng những cô nương theo đuổi Phan An phải nói là nhiều không kể hết. - Bá Nha hay Sở Bá Nha, họ Du tên Thụy, người nước Sở nhưng làm quan Thượng Đại Phu nước Tấn. Ông là một khách phong lưu văn mặc, có ngón đàn thất huyền cầm nổi tiếng đương thời. - Trương Thúc Dạ (1065 – 1127), tên tự là Kê Trọng, người Vĩnh Phong, Tín Châu nay là huyện Quảng Phong Giang Tây, là tướng lĩnh, đại thần cuối đời Bắc Tống. Khi quân Kim lần thứ 2 nam hạ, cánh quân của ông là lực lượng cần vương duy nhất đến được Biện Kinh. * * * Wuan: Tốn gần ba tiếng đồng hồ chỉ để ngồi dịch và viết vietsud. Viết xong một lần rồi, gần xong rồi, nó lại xóa sạch mất, thế là lại ngồi cặm cụi tiếp tục tìm vietsud và dịch. Vì miếng cơm manh áo mà tôi khổ quá mà. Chúc mọi người nghe nhạc thật vui vẻ nha.