Thị trấn cổ tích - Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: Chuyện cổ tích Bạch Tuyết trốn chạy thế gian Quàng khăn đỏ sợ hãi sói hoang tới gần Lại nghe nói nam tước thích thầm Alice Xấu xí như vịt kia mà hóa thiên thần Ngàn năm Peter Pan chẳng hề lớn thêm Chàng Jack có sở hữu tiên hạc hiếm gặp Tận rừng sâu che giấu ngôi nhà kẹo bánh Nàng Lọ lem xưa vô ý đánh mất đôi giày thủy tinh Chỉ dòng sông an tĩnh hiểu chuyện thế gian Nàng Bạch tuyết ham chơi nên bỏ trốn cung điện đấy thôi Tại vì sao cô bé thích quàng chiếc khăn (đỏ) Cố giữ không hóa sói hung tàn Giữa không gian hoài niệm cổ tích phép tiên vẫn luôn tồn tại hiện thực Dẫu cho phép thuật kia, vội vàng giấu đi, chẳng thể che giấu trước dòng sông Trăm ngàn nước chảy về giữa chốn hư không theo từng tháng năm hòa với biển xanh Để mọi thứ như xưa, thuở bé ngây thơ, mãi nghĩ thế gian luôn luôn hạnh phúc đẹp tươi Người đẹp đắm chìm giấc ngủ dài tháng năm Nàng tiên cá lặng ngắm cung điện xa vời Chuyện ngài Apollo hóa mặt trời ấy Giữa thảo nguyên cọp kia vượt gió băng rừng Một cô bé người gỗ suốt ngày dối gian Đồ bỏ xó với chiếc rương đầy báu vật Tìm vách đá sẽ thấy cây trường sinh quý Giày đỏ kia cứ mãi mãi nhảy nhót thế sao Chỉ dòng sông an tĩnh hiểu chuyện thế gian Người đẹp cố gắng nhắm mắt ngủ trốn đi thực tế kia Mộng tình yêu nàng tiên cá thầm mỏi mong Đã vỡ tan bọt nước vụn tàn Giữa không gian hoài niệm cổ tích phép tiên vẫn luôn tồn tại hiện thực Dẫu cho phép thuật kia, vội vàng giấu đi, chẳng thể che giấu trước dòng sông Trăm ngàn nước chảy về giữa chốn hư không theo từng tháng năm hòa với biển xanh Để mọi thứ như xưa, thuở bé ngây thơ, mãi nghĩ thế gian luôn luôn hạnh phúc đẹp tươi Giữa không gian hoài niệm cổ tích phép tiên vẫn luôn tồn tại hiện thực Biết khi nào mộng đẹp cùng cuộc sống kia sẽ bước chung trên một lối ta phải đi Trăm ngàn nước chảy về giữa chốn hư không theo từng tháng năm hòa với biển xanh Để mọi thứ như xưa, thuở bé ngây thơ, mãi nghĩ thế gian luôn luôn hạnh phúc đẹp tươi
Ly Nhân Sầu - Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: 10 năm xuân lại đi, tóc sương đã vương tơ sầu Vùi tương tư vào đâu chốn xưa sơn môn ẩn dấu 1 nét xoay càn khôn Tình nhi nữ vùi chôn Đàn vừa dứt, lệ này cũng, thành sông Phồn hoa theo về đông, khẽ trông cố nhân kinh hồng Màu thê lương phủ lên khóc cho thân ai bạch cốt Mộng thấy y nửa đêm Ngàn trang sách hoen vàng Phù Đồ tháp, lại chìm dưới, hoa hoàng Cô thành một bóng chim nhạn bay Vùi lấp nỗi đau dài Hồng đậu tán, tỳ bà thán, vì ai Thôi dừng ở chốn quan ngoại xưa Để gió cuốn vạn sầu Mộng này chết, đoạn hồn trước kỷ lầu Phồn hoa theo về đông, khẽ trông cố nhân kinh hồng Màu thê lương phủ lên khóc cho thân ai bạch cốt Mộng thấy y nửa đêm Ngàn trang sách hoen vàng Phù Đồ tháp, lại chìm dưới, hoa hoàng Cô thành một bóng chim nhạn bay Vùi lấp nỗi đau dài Hồng đậu tán, tỳ bà thán, vì ai Thôi dừng ở chốn quan ngoại xưa Để gió cuốn vạn sầu Mộng này chết, đoạn hồn trước kỷ lầu Cô thành một bóng chim nhạn bay Vùi lấp nỗi đau dài Hồng đậu tán, tỳ bà thán, vì ai Thôi dừng ở chốn quan ngoại xưa Để gió cuốn vạn sầu Mộng này chết, đoạn hồn trước kỷ lầu Mộng này chết, đoạn hồn trước kỷ lầu
Sứ Thanh Hoa - Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: Bút ai họa nên muôn ngàn hoa trên nền sứ thân bình Mẫu đơn đẹp như ai điểm trang, từng cánh hoa mong manh Mùi đàn hương thoáng qua để ta thấu hiểu tâm ý ai Nét bút lướt nhanh theo tay ta sao chợt đứng yên Sắc men phủ lên trên nền tranh bao hàm ý ẩn tàng Mà nụ cười ai như nụ hoa chớm hé khi ban mai Bao làn hương sắc theo sương tan bay dần đến nơi nao rời xa nơi ta [Chorus:] Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người Khói bếp lan trong bóng chiều hoài vương vấn bên sông Từng dòng thư pháp viết trên nền sứ mang theo tâm tư Là ta phục bút chờ người đến kiếp sau Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người Vớt ánh trăng trong đáy hồ mà thấy trước u hoài Đẹp tựa thanh hoa sứ cho dù đến trăm năm chẳng tàn Là mắt ai đang cười Khéo thay hình cá chép màu xanh trên nền sứ ngọc ngà Bút ta phỏng theo nét người xưa, lòng nhớ mong tương tư Người đã chôn giấu bí mật kia trong lò gốm bấy lâu Có tiếng khẽ như kim thêu rơi trên mặt đất Kiếp duyên trời se ta thành đôi muôn đời chẳng đổi dời Một lần dạo qua nơi phồn hoa chốn Giang Nam gặp người Trên nền tranh dáng ai kiêu sa mỗi đường nét như ghi tạc trong tim ta [Chorus:] Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người Khói bếp lan trong bóng chiều hoài vương vấn bên sông Từng dòng thư pháp viết trên nền sứ mang theo tâm tư Là ta phục bút chờ người đến kiếp sau Nắng sớm mong cơn mưa phùn còn ta nhớ mong người Vớt ánh trăng trong đáy hồ mà thấy trước u hoài Đẹp tựa thanh hoa sứ cho dù đến trăm năm chẳng tàn Là mắt ai đang cười.
Lạnh Lẽo - Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: Đêm khuya hơi lạnh giăng, nhìn trăm hoa rơi tựa sương Dõi trông xa xăm tà dương, chàng nơi phương xa trầm ngâm Không thể nhớ cớ sao chẳng quên? Cô đơn hoa đào rơi, vì đâu ta buông bàn tay Kiếp nào ta xa lìa nhau giờ đây mông lung tìm ai giữa nơi trần gian Vờ chẳng đau đớn Màn đêm đen dần buông khiến tương tư chất đầy Như trăm hoa bủa vây đầy thân xác Thời gian trôi làn hương chậm vương do ai Nhẹ nhàng phiêu tán nước vùi tan Một thân hoa lặng yên cuốn trôi theo ý trời Hoa ưu thương rớt rơi hồn tan vỡ Vượt gian truân ngàn năm một lần tình kiếp chẳng quên câu thề xưa Biết tìm đâu người năm ấy Kiếp sau gặp nhau oán hay còn yêu? Sương buông trên bờ vai, thời gian trôi không chờ ai Chốn xưa bên nhau còn đây tìm đâu dư âm người thương Đi thật xa bước chân lẻ loi Bao đông tan rồi xuân, đào hoa trăm năm còn rơi Chỉ mong ôm trong vòng tay vẹn nguyên không bao giờ buông đóa hoa ngày nào Thề ước tam thế. Màn đêm đen dần buông khiến tương tư chất đầy Như trăm hoa bủa vây đầy thân xác Thời gian trôi làn hương chậm vương áo ai Nhẹ nhàng phiêu tán nước vùi tan Một thân hoa lặng yên cuốn trôi theo ý trời Hoa ưu thương rớt rơi hồn tan vỡ Vượt gian truân ngàn năm một lần tình kiếp chẳng quên câu thề xưa Biết tìm đâu người năm ấy Quạnh hiu ba đời 3 kiếp như cơn huyền mộng Bao nhiêu năm tháng phai lệ cay đắng Nhận ra nhau mà sao vội quay bước đi Tình đành rơi xuống chốn trần ai Vờn lay lay đào hoa gió xuân man mác buồn Vi vu không biết hương còn vương vấn Đừng mang bao lời yêu hận này cho nét thanh xuân hoa tàn phai Chốn trần gian dệt duyên kiếp Viết cho trọn giấc mơ
Đáp Án - Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: Hỏi một câu rất đỗi giản đơn Hãy định nghĩa ái tình Là lực hấp dẫn khó thoát ra hay hương vị đắng ngọt Từ thuở ta yêu nhau ban đầu Chỉ có ngọt ngào Mà về sau sóng gió tới chẳng ai hay Tình yêu như mây trắng nhẹ trôi, xanh biếc trời trong Rồi bão tố kéo qua Chạy trốn làm sao, chỗ trốn thì không xoay chuyển chẳng kịp Nhiều khi ta cảm sốt một phen, đau nhức cả người Thì nhanh nhanh nghỉ ngơi Vừa nóng lạnh ngay, vừa yêu lại thôi cứ hoài không ngừng Lại một câu hóc búa thế này Yêu đương như thế nào? Nhiều khi trông cũng đáng tin nhưng cũng thật đáng ngờ Tìm hiểu xem bao nhiêu lời thề, khắc cốt ghi lòng Rồi nhận ra cố gắng thấu hiểu, hoài công Vậy nên nói mãi mãi dài lâu, vĩnh viễn làm chi Đổi thành tiếc nuối thôi Điều anh trải qua chẳng giống của tôi chúng ta khác nhau Chuyện tình yêu có lúc bồng bềnh có lúc trầm ngâm Rồi đôi khi mắt cay Tình tiết cảm động tự nếm trải qua cứ trả giá đi Ly rượu ngon hay tách café, nước cả mà Một thứ sẽ khiến anh say, thứ lại giúp tỉnh táo Cũng giống như yêu, tỉnh say ranh giới mong manh Bình yên mới vừa qua sóng gió liền tới phía sau Vậy nên nói mãi mãi dài lâu, vĩnh viễn làm chi Đổi thành tiếc nuối thôi Tính toán của tôi sẽ khác của anh chẳng ai giống ai Lời thề hẹn chân ái thật tâm hay dối lừa thôi tự mình hiểu lấy đi Phải mất nhiều năm hoặc trong khoảnh khắc Tự có đáp án riêng Vậy nên nói mãi mãi dài lâu, vĩnh viễn làm chi Đổi thành tiếc nuối thôi Tính toán của tôi sẽ khác của anh chẳng ai giống ai Lời thề hẹn chân ái thật tâm hay dối lừa thôi tự mình hiểu lấy đi Phải mất nhiều năm hoặc trong khoảnh khắc Tự có đáp án riêng
Phong Hoa Tuyết Nguyệt- Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: Thùy phong xuy đích thị khói sương xuyên giang hà Họa nên hoa nhuốm bùn vẫn trong tựa mây nước Nguyệt quang phiêu tán làm tuyết tan hiên viên thượng Vạn niên trăng soi người khứ lai thiên nhai còn vương Du sơn ngoạn thế quế hoa bác lạc Ung dung vạn lý cố nhân xuống ngựa Miên miên dạ trú bất phân chính tà Dao khan bộc bố lúc xa lúc gần Đông lưu thủy khứ lúc vơi lúc đầy Bi thương vị liễu đã say khoái lạc Hưng suy tùy ý tháng năm vãn hồi Phiêu du trần cấu đừng quên Vải thanh quan phất nhẹ ống tay nơi phong đoạn Vọng hoa khai sắc ngọc khẽ lay vạt tay áo Nhuộm bi ai nét ngài tóc phai vương sương tràn Nguyệt là đêm cô tịnh vắng sao mây che dạ đăng Tựa phong thanh khúc phạn xướng âm vang cao đài Người thương hoa chiết nhành liễu trang hoàng văn án Hào quang che trướng thượng tuyết phiêu nơi cung cầm Nguyệt tịnh minh nan cầu sắc hương sao phai tàn mau Khai thiên lập địa kết giá y Sánh vai vạn kiếp ngâm đường thi Diên niên ẩn hiện nắm cốt khô Đống tro cát hóa phấn mặc tán Thiên nhai nhật xuất lưỡng phân ái hận Cao sang mặc khách luyến lưu sóng thuyền Ta cô độc bước *** lên nấm mồ Chôn phong vùi tuyết ngàn thu Bộ xương khô nhuốm cạn huyết như hoa trên cành Người tô thêm máu nhuộm xác phong là khiên chắn Ngựa phơi thây tuyết tràn vấy xung quanh quan tài Ngụyệt là tâm tư vị sứ quan đôi môi lặng câm Vì ai ta xướng họa áng phong thi e lệ Trần gian say giấc nồng tháng tư tựa hoa biếc Màu rêu xanh nhiễm bụi tuyết chia đôi viên mệnh Nguyệt tàn hoa khai vị liễu trăng miên miên vần xoay Khai thiên lập địa kết giá y Sánh vai vạn kiếp ngâm đường thi Diên niên ẩn hiện nắm cốt khô Đống tro cát hóa phấn mặc tán
Cầm Sư - Cover Reii Bấm để xem Lời bài hát: [Ver 1: ] Hoàng tuyền giá băng, cỗ xe lăn trong khói tàn Nghẹn ngào trận mưa tuôn như tiễn đưa Người về cõi âm, tiếng chuông ngân nơi niết bàn Tiền vàng tung bay nỗi đau nặng mang. Vọng hoa đăng lệ rơi lã chã, nén nhang dâng lên linh đường Tùy phong xuy thuyền trôi lãng du quên câu phạn xướng Bờ Vong Xuyên vùi chôn dĩ vãng, sắc hương theo âm tần Thiền môn tịnh tâm bái phật ngàn thu trầm luân Mạn Giang sóng xô xô xô bên bến sông Mảnh trăng vắt ngang yên hà ngóng trông Quạ u yết kêu vong hồn, giữa đêm lạnh vắng Kinh cầu siêu, khẽ vang dưới chân phù tang [Ver 2: ] Mặc lại giá y, nén bi thương, châm phiến trà Đoạn hồng trần thê lương ai oán than Vị thùy vãn ca, dấu son môi chưa xóa nhòa Vì người di nhân khoác lên cà sa Cầm sư nay vùi thây đất khách, ngón tay đan trên dây đàn Vải thanh quan nhuộm sương trắng hoen mi cay mặn đắng Vòng kinh xoay nợ duyên túc trái, vấn Như Lai u hoài Sầu giăng lạnh vai xúy triệt cành mai đào phai. Đài Minh Kính, sao xa xăm, xác thân tàn tạ tháng năm Phồn hoa lướt ngang qua vạt áo tang Hồi tiêu sái trong như ngọc, thoáng nghe phảng phất Nơi trần ai, cốt xương chất quanh sùng nhai [Ver 3: ] Niệm chân ngôn cầu xin xám hối, kiếp nhân sinh an bài Tuồng lê viên vạn niên khắc sâu, túy âm vọng mãi Mộ hoang ai vừa thay cốt mới, vấn khăn tang trâm cài Càn khôn vần xoay, cố mộng chìm trong ngàn mây. Tử khâm thẫm loang loang loang loang máu tanh Hồng nhan vẫn ôm thi hài khóc than Quỷ đăng xích chân cô hồn, đáo lai huyệt táng Chim nhạn bay, ái ân cũng xa tầm tay Đạp sương tuyết phiêu phiêu phiêu theo ánh trăng Lặng ngâm khúc Lan Lăng biệt đế vương Đường thiên lý xa muôn trùng, chốn xưa quỳ bái Cơn mộng phai, gió đưa cánh sen nhẹ lay Quay đầu trông, cố nhân thán bên dòng sông
Đại Ngư - [Cover lời Việt] - Reii Bấm để xem Lời bài hát: Đại dương kia mênh mông mang con sóng xô im ả Màn đêm vây quanh nơi "góc bể chân trời" Đại ngư nơi xa xa bay ngang lẽn vô giấc mộng Mong thấy người say giấc nồng rồi chưa? Trời mây xa vô tận lặng nghe mưa tầm tã Chìa tay với gió chơi vơi xua làn sương khói Kìa đôi vây thông thả mà vươn ra thật lớn Buông khẽ sợi dây trói buộc thời gian Người bay đến phương nào khiến ta sợ vuột đi mất Cũng lo sợ người sẽ chôn chân nơi này đây Giọt nước mắt đêm này, cứ do người mà tuôn xuống Theo đáy biển trôi đến bầu trời xanh Đại dương kia mênh mông mang con sóng xô im ả Màn đêm vây quanh nơi "góc bể chân trời" Đại ngư nơi xa xa bay ngang lẽn vô giấc mộng Mong thấy người say giấc nồng rồi chưa? Trời mây xa vô tận lặng nghe mưa tầm tã Chìa tay với gió chơi vơi xua làn sương khói Kìa đôi vây thông thả mà vươn ra thật lớn Buông khẽ sợi dây trói buộc thời gian Người bay đến phương nào, ngoái theo nhìn người xa tít Hóa ra là người vốn sinh ra cho mây trời Giọt nước mắt đêm này, cứ do người mà tuôn xuống Quay trở về, ngay lúc đầu gặp nhau