Nhà là nơi đi xa để nhớ Và là nơi ta bỡ ngỡ bước đi Đi xa ta nhớ quê nhà Đi rồi mới biết bao la cuộc đời Ngoài kia sống gió biển khơi Ngoài kia bão tố cuộc đời dâng lên Người ta vui dập con nên Người ta đạp đổ Lên trên cuộc đời Ngoài này mệt lắm cha ơi Chẳng có những lúc thảnh thơi cuộc đời Những lúc con nối con chơi Mà chẳng phải sợ miệng đời thế gian Một phút huy hoàng rồi vut tắt Ánh nắng gay gắt giữa biển khơi Về quê thôi! Về thời để nhớ Về nhà thôi ta bỡ ngỡ tập đi Về những lúc vui buôn chia sẻ Đâu mình ta giữa chốn cuộc đời Ai ơi hãy nhớ lấy rằng Chẳng ai đối tốt Một phần bằng cha Đưng bỏ bê việc quê nhà Nhớ đưng bỏ mẹ cha già đang mong Về thôi ba má chờ trông Về thôi để tránh khỏi bão lồng thế gian