Tác giả: Bạch Cẩn Huyền * * * Giới thiệu nội dung: Nguyệt tỏ chân tâm ánh sáng ngời Nguyệt hằng vĩnh cửu tỏa muôn nơi Nguyệt xây hạnh phúc bình an mãi Nguyệt rọi đoàn viên phúc trọn đời. * * * Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Bạch Cẩn Huyền/ Zjk Nguyễn
Nguyệt Ru Tình Khúc Bấm để xem Bên song cửa gió ru lại lời thơ Của bài thơ với ý tình diễm tuyệt Ngày xưa cũ đặt bút lên nhẹ viết Giọt yêu đương nồng cháy cả trang tình. * * * Theo năm tháng cùng với Nguyệt lặng thinh Nâng chén nhạt uống cay nồng đầu lưỡi Không đau thương, chẳng xót xa tức tưởi Mà lặng lờ tĩnh mịch giữa phồn hoa. * * * Ngày tháng dài rồi cũng hóa lạ xa Ánh Nguyệt rọi lên trang tình năm cũ Mực nhạt nhòa hỏi rằng ai đã phụ Hay chúng ta vốn dĩ chẳng chung đường? * * * Nếu yêu đương như những góc ngoặt đường Em rẽ lối và lặng im đi mất Thì ngày sau khi anh thôi chật vật Em đừng cười dưới ánh Nguyệt rạng soi! * * * Bạch Cẩn Huyền
Bạch Nguyệt Bấm để xem Núi Bạch Nguyệt trăm năm còn đó Điện Tịch Thiên hoa cỏ hiền hòa Đường vào muôn lối rợp hoa Bao đời trăng sáng quanh tòa Nhân Duyên * * * Ngọn Thới Lạc lưu truyền tinh túy Tháp Tàng Thư tận tụy giữ gìn Chỉ cần còn có lòng tin Mắt ta sẽ được ngắm nhìn thành công. * * * Bạch Cẩn Huyền Link góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Bạch Cẩn Huyền/ Zjk Nguyễn
Ai Hiểu Sen? Bấm để xem Ai bảo sen bình yên? Cùng hương thơm bát ngát Vương từ bao bùn rác Vẫn còn ngát hương thơm? * * * Ai bảo sen trong lành? Vương lên từ nhơ nhớp Sen như chiều bóng chớp Rồi cũng khép cánh thôi * * * Ai bảo người như sen? Ai tin đời nhân quả? Ai cũng biết đời mà.. Bất công và vô lý * * * Ai hiểu ý tha nhân? Ai thấu lòng thay đổi? Còn lời hứa đã bội Vẫn chỉ là mây bay.. * * * Bạch Cẩn Huyền
Nhớ Cố Nhân Bấm để xem Vầng nguyệt sáng ru hồn về cõi mộng Ngọn triều dương phủ lấp một kiếp người Xin mơ lại màu Huyết đỏ xinh tươi Bàng bạc trắng nước cờ sương đêm phủ * * * Trà cạn tách bồi hồi vương chốn cũ Ánh trăng soi, hoa bỉ ngạn nồng nàn Đâu ai biết cuộc đời vội sang trang Từ tứ đại trở về còn duy nhất. * * * Ta quay cuồng trong mơ hồ tất bật Uống cạn dòng lệ thắm ngược vào tim Nhìn thế cuộc tựa một chuyến tàu chìm Ôi dĩ vãng "khứ hồi vô lai sự". * * * Ta nhếch môi ngắt đi dòng tư lự Phủ khói mờ qua một quãng nhân sinh Rồi chìm nổi rồi qua hết nhục vinh Lòng chợt lặng như hồ thu in bóng * * * Bạch Cẩn Huyền
Hồi Ức Dưới Trăng Bấm để xem Đã thật lâu, trà không người đối ẩm Đôi vần thơ, lạc lõng giữa đêm tàn Cùng trăng sáng ngã nghiêng đời cô lẻ Bước độc hành sau từng trận mưa tuôn * * * Vai áo nào thấm sương đêm giá lạnh Trà quyện hương bên tiêu trúc u buồn Cố nhân hỡi nghe chăng sầu không bến? Bóng nhạt nhòa dưới trăng rọi đong đưa? Bạch Cẩn Huyền * * * (Họa) Trong sương gió giọng tiêu sầu vắng bạn Với tịch liêu qua tháng tháng ngày dài Bao lần mệt chuyện ưu phiền nhân thế Đã bao lần một bóng ngắm trăng phai? * * * Người luôn hiểu kiếp phù sinh huyễn mộng Sao chẳng vơi tâm sự của riêng mình Trà lan tỏa hương đưa dìu dặt thắm Tỉnh mơ màng đã hóa bụi rêu xanh.. Phong Ảnh * * * (Họa) Dẫu đã rõ đời trôi như bọt nước Chuyện ngày qua nay chợt hóa mây ngàn Tâm sự mỏng tựa làn sương bạt phếch Lại vương lòng thương tiếc bóng cố nhân * * * Cờ đen trắng nay vắng người tri kĩ Hạ nước đi do dự biết bao lần Ngắm trăng sáng thẹn lòng lời hứa hẹn Trăm năm tàn một kiếp vội phai mau.. Bạch Cẩn Huyền
BẠCH NGUYỆT GIA TỘC Bấm để xem .. Một nửa trầm bên ngàn mây quyện tỏa Một nửa say da diết chốn phiêu bồng Một nửa mơ hòn sỏi dưới đáy sông Và một nửa lá vàng ngày cuối hạ.. * * * Cung đàn ấy tình tang hồn quen - lạ Khắc khoải lòng ôi vó ngựa hôm nao? Cố nhân hỡi.. Đâu chí khí anh hào Giờ như bụi.. Bụi xót xa mắt đỏ. * * * Tình tri kỷ dịu dàng như làn gió Rung trường tiêu tấu một khúc giao sơn Xóa tan đi bao căm giận oán hờn Nhìn thành quả sau tháng năm ấp ủ * * * Cánh Ưng điểu ôm Nguyệt tròn nhắn nhủ Có thấy không qua tháng tháng ngày ngày Gửi đến bạn thành quả của hôm nay Vui bạn nhé nơi bụi mờ khói tỏa * * * Niềm tiếc nuối từ nay xin lấp khỏa Bạn hiền ơi tôi vun đắp thật đầy Để bạn cười thấy tay nắm chặt tay Và ước nguyện từng ngày càng viên mãn * * * Bạch Nguyệt Gia nghĩa tình luôn không cạn Nơi trở về của những mảnh hồn quê Vui đơn giản với hạnh phúc đuề huề Buồn chia sớt vượt qua đời giông bão. * * * Trong nhân gian có tử sinh hoại lão Một kiếp người cũng hỷ nộ ái hờn Đừng khóc nữa, đừng đau khổ từng cơn Về đây nhé vai chung vai gánh vác. * * * Dẫu đường đời chông gai và buốt rát Dẫu vui buồn và dẫu trải thịnh suy Về nơi đây và hãy bật cười hì Ta ngạo nghễ bước đi trên sóng gió. * * * Niềm tin tưởng và cùng nhau gắn bó Thời gian trôi đâu xóa nổi tình thân Về bên nhau cho nhau thứ ta cần Môi mĩm nhẹ.. * * *Ưng điểu ôm Nguyệt sáng.. * * * Bạch Cẩn Huyền
Áo Trắng Nhẹ Bay Bấm để xem Chuyện năm cũ đã bao lần trỗi dậy Giữa nhọc nhằn oằn nặng gánh đầu vai Tà áo trắng trong gió vẫn phiêu bay Hay sương khói kết lại thành huyễn ảnh? * * * Theo khói hương nương vào cơn gió lạnh Mà gửi trao nguyện vọng khuyết chưa tròn Hằng ấp ủ mơ ước vẫn sơ non Trong nhân thế ánh trăng vàng soi chiếu. * * * Cửa luôn mở phút cùng đường lo liệu Mỗi khó khăn đều nghị lực vươn lên Qua gian khổ chứng tỏ sức ta bền Rồi thành tựu sẽ kết hoa đơm trái. * * * Mỗi con đường đều có nhiều chướng ngại Sự thành công luôn đẫm máu lệ sầu Chẳng bao giờ có sẵn quả ngọt đâu Nên chân bước càng dài càng vững chắc. * * * Hẹn ngày sau khi trăm năm gặp mặt Ta mĩm cười nhẹ hẫng bước tiêu dao Khi dời gót chẳng có vướng mắt nào Tà áo trắng thêm một màu xám trắng.. * * * Bạch Cẩn Huyền
.. Huyền Thoại.. Bấm để xem .. Lối vô thường sao người vẫn bước qua? Sương khói mỏng lụa tang vờn trong gió Nửa hồn lặng.. nửa hồn riêng nức nở Thẩn thờ nghe nguyệt vỡ dưới canh tàn. * * * Mơ đêm về cho mộng thoáng về ngang Ta lại thấy trăng vàng nghiêng bóng rọi Những chân bước trầm luân và mệt mỏi Giữa cuộc đời ai thấu hiểu.. Vì ai? * * * Tựa tình thâm là tri kỷ ngày dài Nay Nguyệt vỡ ta riêng mình tiếc hận Người như thế tuổi xanh còn xanh lắm Sao vội vàng lệ đẫm những nồng cay. * * * Bỉ Ngạn ơi tươi thắm mảnh hoa gài Vong Xuyên đó trăng gãy hai khuyết vụn Đá tam thế tam sinh nguyền vẫn đợi Cầu Nại Hà thoát một kiếp buồn khơi. * * * Mơ về đêm ngắm mộng thoáng bên trời. Vành Nguyệt sáng lung linh hơn tất cả Trong mờ ảo một niềm vui rất nhẹ Huyền thoại trăng.. huyền thoại dáng của Người. * * * Thương tặng phụ thân và sư phụ. Bạch Cẩn Vũ * * * Phong Ảnh
RỒI CŨNG NHẠT PHAI Bấm để xem .. Có những khi ta về nghe bão cuốn Tận trong tâm và theo cả tháng ngày Mê mỏi nghĩ nơi đâu là điểm tựa Hay phải chờ thu cuộn lá khô bay? * * * Vì cuộc đời chưa từng như cơn mộng Mà chỉ toàn cát bụi với phù vân Ôi cách biệt! Nỗi niềm xưa bi nhói Chạnh hồn đau cái bóng nẻo dương trần * * * Tỉnh và mơ trong ngàn ngàn xa cách Ảo ảnh chìm bàng bạc nét thời gian Rêu phong quá góc đường loang kỉ niệm Rồi nhạt phai theo mấy độ xuân tàn. * * * Có những khi ta về nghe tim khóc Kể chuyện yêu mùa hoang vắng chân đồi Hoàng hôn xuống nhuộm chiều riêng thăm thẳm Thương mắt sầu đọng tím lệ chia phôi. * * * Phong Ảnh