Tản Văn: Người Yêu Của Bạn Có Thường Hay Giận Hờn? Tác giả: Phú Trên Mây --- Phụ nữ thường giận dỗi vô cớ, khiến cánh đàn ông cảm thấy vô lý và khó hiểu. Riêng phụ nữ thì thấy: "Mình vô cùng có lý và trong lòng mang đầy ấm ức nếu không cảm thấy được lắng nghe". Tuy nhiên, có một bí mật nho nhỏ: "Chính cách hành xử của đàn ông sẽ khiến cho cơn giận đó lắng xuống tan đi hay bùng lên dữ dội". Điều oan trái là, đàn ông không hiểu gì về cảm xúc của phụ nữ và phụ nữ thì luôn trách người đàn ông vô tâm. Thế nên giận lại càng thêm giận. Sự giận dữ, thất vọng khiến mối quan hệ có nhiều vết nứt âm thầm bên trong. Đặc biệt, đối với phụ nữ người luôn có nhiều suy nghĩ, nhiều tiếng nói và tưởng tượng trong đầu. Chuyện bé tí cũng được tô vẽ nên thành phức tạp và to bự. Phụ nữ hờn dỗi, nóng giận... là một loại cảm xúc thèm muốn cảm giác mình là người quan trọng trong lòng của ai đó. Dù không nói ra, nhưng sâu thẳm bên trong khát khao ấy vẫn âm thầm, mãnh liệt và nó vô thức thể hiện ra bên ngoài. Mặc dù, chủ nhân của cảm xúc ấy thừa nhận hay chối bỏ thì nó vẫn ở đó. Vậy nên, có những sự giận dỗi vô cớ của phụ nữ khiến cánh đàn ông đau đầu, bức bối vì hết sức vô lý. Phụ nữ còn nói, còn hờn, con la ó om sòm là còn yêu rất nhiều và muốn gắn bó với người đàn ông mình đã chọn. Cô ấy có thể, đang chờ đợi bạn thay đổi nhưng đợi mãi chẳng thấy thay đổi nào xảy ra. Cô ấy nóng lòng đến khó chịu. Cô ấy nghĩ rằng: "Đã đến lúc cho bạn nhìn thấy thực tế của cuộc sống thế là lên tiếng..." Nếu bạn chưa đủ trưởng thành, chưa đủ vị tha bao dung và nhìn lại bản thân mình thì cãi vã xung đột rất dễ xảy ra. Và cô ấy, cũng chưa hiểu rằng: "Vốn dĩ, chẳng ai có thể thay đổi một ai, vì sự thay đổi đến từ bên trong nhận thức của người đó mới có ý nghĩa. Chẳng ai có thể thay đổi suy nghĩ hành động của một người nếu bản thân họ không muốn thay đổi". Phụ nữ đôi lúc bám víu vào những hi vọng mơ hồ, để tin rằng mình có thể thay đổi một người nào đó yêu mình và mình yêu. Tin rằng, tình yêu của mình có thể thay đổi một con người. Nhưng rồi, thực tế lại cho thấy điều ngược lại. Chính những cách nghĩ, cách hiểu và nhìn cuộc sống nghiêng lệch xa rời nhau khiến tình cảm lứa đôi nhạt nhoà chẳng còn mặn nồng. Con gái thật lạ lùng, lời nói và suy nghĩ chẳng có chút xíu gì là giống nhau. Dù nói chia tay nhưng trong lòng chưa chắc đã muốn như vậy. Dù nói không cần nhưng người ta chày cối bên cạnh vẫn thấy vui... Nếu đàn ông chịu khó lắng nghe, dù không hiểu nhưng ai đó sẽ thấy mình đủ bao dung để yêu thương người phụ nữ bên mình. Đàn ông trưởng thành, sẽ biết cần phải làm gì khi lỡ có một cô người yêu lúc nắng lúc mưa bất thường như thời tiết ở Sài Gòn. Đôi lúc, cảm giác muốn mình là người quan trọng trong lòng ai đó đến tự nhiên, hay yêu ai đó quá si mê. Cũng có thể đến từ cảm giác thiếu an toàn hay yếu đuối kém tự tin...v.v Sự giận dỗi, những hành động điên rồ, nói lời chia tay hoài như gà bó xôi không lối thoát của phụ nữ. Có khi, nó như một lời gửi gắm mong muốn người yêu mình thay đổi tốt hơn để đi cùng nắm tay đi với cô ấy trên con đường đời. Nhưng do vụng về không biết cách thể hiện nên cứ mãi nói chia tay, hay dỗi hờn. Phụ nữ chưa trưởng thành sẽ nói lời chia tay rất dễ dàng. Nhưng khi họ đủ chín, đủ trưởng thành biết điều gì quan trọng với mình. Lời chia tay sẽ được họ giữ lại không bao giờ thốt ra. Phụ nữ là chúa nói ngược như một bản năng. Đôi lúc, nên làm ngược lại lời họ nói và bạn sẽ thấy rất nhiều điều thú vị. Khi đủ tinh tế và trưởng thành, bạn sẽ chẳng muốn làm tổn thương người bạn yêu đi cùng bạn theo năm tháng trên con đường đời. Tự dưng bạn chỉ muốn yêu thương và cưng chiều người phụ nữ của mình cả những tính xấu vớ vẩn của cô ấy nữa. Suy cho cùng sống là để thương nhau mà... Qua những khoảnh khắc dỗi hờn ấy, sẽ giúp mỗi người nhận ra đâu là điều quan trọng với mình để biết nắm giữ và trân trọng. Những lúc ấy, chính là cơ hội cho cả hai hiểu và yêu thương nhau nhiều hơn, cũng có thể nhận ra chúng ta không thuộc về nhau. Buông tay sớm bớt đau khổ, tránh đánh mất tuổi xuân vì một người không phải là mảnh ghép đúng của cuộc đời mình. _Phú Trên Mây_ Ảnh: pinterest.