Người lính biển Đan Mộc * * * Khi nghe ai đó nhắc đến "Trường Sa, Hoàng Sa" Em bỗng nhớ đến các anh, những người lính biển Canh gác đảo quê hương, để đất – biển được nối liền Là khi ngày dài, hay đêm tối triền miên Không giây phút nghỉ ngơi, anh vẫn giữ chặt tay súng Dẫu hiểm nguy, vẫn bền gan, không nao núng Chiến đấu quên mình, cho biển cả của quê hương Mỗi khi chiều về, anh có nhìn về đất mẹ, để nhớ thương Nhớ người vợ dịu dàng bên mâm cơm, nhớ đứa con trai bé bỏng Nhớ gốc khế sau nhà, nhớ dây mồng tơi trước cổng, Chợt hi vọng một ngày ấm áp, được bên nhau? Đất nước hòa bình, độc lập, nhưng còn lắm nỗi khổ đau, Và đất nước rất cần anh, người lính biển. Người lính biển, những người hùng, những người luôn trên chiến tuyến, Dũng cảm, quên mình canh gác suốt đêm thâu. Cho trẻ thơ yên bình Mà nghe chuyện cổ tích đêm mưa ngâu, Cho hoa nở ngập tràn, nhà nhà vui đón tết, Cho tất cả mọi người, chẳng riêng một ai hết. Bởi, anh là người anh hùng – người lính biển của quê hương.