Người Hết Thương Mình Sáng tác: Nguyễn Văn Chung Thể hiện: Hoài Lâm "Người Hết Thương Mình" là một bản ballad nhẹ nhàng nhưng chất chứa nhiều đau thương, được nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung viết nên với những ca từ đầy sâu sắc về sự buông bỏ trong tình yêu. Hoài Lâm, với giọng hát trầm ấm và đầy cảm xúc, đã truyền tải trọn vẹn nỗi đau của một người khi nhận ra tình yêu đã không còn. Giai điệu ballad đơn giản nhưng tinh tế, không quá bi lụy nhưng vẫn đủ để lay động lòng người. Cách hát của Hoài Lâm rất tự sự, như đang kể lại một câu chuyện tình yêu đã qua, vừa xót xa, vừa chạm đến trái tim người nghe. "Người Hết Thương Mình" không chỉ là một bài hát về tình yêu tan vỡ, mà còn là một bài học về sự buông bỏ và trưởng thành. Hoài Lâm đã thể hiện trọn vẹn cảm xúc của bài hát, khiến người nghe không chỉ cảm nhận được nỗi đau, mà còn tìm thấy sự an ủi trong đó. Một ca khúc đầy ý nghĩa dành cho những trái tim từng tổn thương, để họ biết rằng đau khổ không phải là mãi mãi, và ai cũng xứng đáng được yêu thương. Lời bài hát: Em đừng khóc khi biết người hết thương mình Đừng cố níu kéo khi người đã muốn lặng thinh Hãy giữ lấy niềm tự tôn của chính mình Nước mắt không nên để rơi vì những tình cảm chơi vơi.. Tình yêu ấy không ai bón chăm Hôm nay đã xác xơ Chỉ có riêng em chẳng nỡ buông Anh ta đâu có muốn Em đừng buồn! Đừng tự làm đau, em thêm tổn thương Những thứ khiến tim ta phiền muộn Chẳng thể giữ thì buông! Thương một người Là mong sao cho nhau hạnh phúc thôi Dẫu chẳng thể bên nhau trọn đời Dẫu chẳng thể thành đôi Cũng đành mỉm cười.. * * * Đừng uống nữa! Ta không thể thay đổi được thực tế đâu! Chỉ có em khóc cùng nỗi đau, Anh ta đâu có thấu! Em đừng buồn! Đừng tự làm đau, em thêm tổn thương Những thứ khiến tim ta phiền muộn Chẳng thể giữ thì buông! Thương một người Là mong sao cho nhau hạnh phúc thôi Dẫu chẳng thể bên nhau trọn đời Dẫu chẳng thể thành đôi Cũng đành mỉm cười.. Em đừng buồn Một người thương em rồi sẽ đến đây Sẽ có đấy trên tinh cầu này Nếu trái đất còn xoay.. Yêu một người, Điều gì tệ hơn khi nước mắt rơi! Chẳng sống hết trăm năm cuộc đời Sao cứ để niềm vui Mãi còn xa vời?