NGƯỜI DƯNG À Nghinh Nguyễn Mình và người vốn dĩ người dưng Chỉ gặp nhau ở lưng chừng nỗi nhớ. Nhưng e ngại bao điều dang dở Nên gửi lại ánh nhìn.. rồi lặng lẽ chia xa Mình và người lặng lẽ bước qua Không níu kéo không một lời hờn trách Bên hiên vắng.. cơn mưa chiều tí tách Tưới nỗi buồn hai đứa những chơi vơi. Người dưng à! Chỉ vậy mà thôi Muốn bước qua nhau mà sao đau thế Chỉ sợ vô tình nhận ra nhau rơi lệ Mà khiến lòng mình nghẹn đắng khôn nguôi Người dưng à! Chỉ như vậy mà thôi Tạm biệt nhé hay quên nhau đi nhé Quên hết đi những tháng năm không còn trẻ Mình đã nhớ thương ai đó lặng thầm. Có những cuộc tình chớm nở đã thật mong manh là thế Có những người dưng mà khiến mắt buồn đổ lệ Khi bước qua nhau cũng chẳng dễ dàng..