NGƯỜI DỆT GIÓ Tiểu Trụy Làn gió khẽ đưa, hương sen ngào ngạt, phía dưới ngó sen vươn dài kết lại, ở trên nàng se sắt trong tim. Dùng trái tim nhỏ dệt giấc mộng chín vạn lí gửi chàng; vượt cả vạn tinh hà khuya vắng, mượn ly rượu đạm giải tương tư. Lời bài hát: 拨开云雾从拂晓漂流 Bō kāi yúnwù cóng fúxiǎo piāolíu Tản hai bên mây mù đến bình mình phiêu bạt 藕花和秋千梦游了一宿 Ǒu huā hé qiūqiān mèngyóule yī sù Ngó sen và hoa đu dây mộng một đêm 她笔下几程风雨疏了又骤 Tā bǐxìa jǐ chéng fēngyǔ shūle yòu zhòu Dưới ngòi bút của cô ấy đường nét phong vũ đột ngột thưa dần 摇落成海棠未睡的清瘦 Yáo luòchéng hǎitáng wèi shùi de qīngshòu Hải đường dao động rơi thành biển vị miên thanh mảnh 当山河南渡 故人已矣 Dāngshān hénán dù gùrén yǐ yǐ Đằng sang núi Hà Nam khuất cố nhân rồi! 韶光仍在乍暖还寒地流离 Sháoguāng réng zài zhà nuǎn húan hán dì líulí Thiều quang ấm áp bỗng hoàn lạnh lẽo lưu lạc 有人借用两三小令的长短句 Yǒurén jièyòng liǎng sān xiǎo lìng de chángduǎnjù Có người mượn đôi ba câu trường đoản cú 问她自眉头心头去哪里? Wèn tā zì méitóu xīntóu qù nǎlǐ Hỏi bản thân cô ấy đầu lông mày và tâm trí đi đâu 可她却只抛下载不动的峥嵘 Kě tā què zhǐ pāo xìazài bù dòng de zhēng róng Nhưng cô ấy chối bỏ hạ xuống bất động xuất thường. 行囊里剩纸和笔和陈年旧梦 Xíngnáng lǐ shèng zhǐ hé bǐ hé chén nían jìumèng Hành lý chỉ giấy sót lại cùng bút mỏng manh hòa giấc mộng cũ 还有织满九万里的蠢蠢欲动 Hái yǒu zhī mǎn jiǔ wàn lǐ de chǔnchǔnyùdòng Còn dệt chín vạn lí rục rịch náo động 在心中终于醒来 凭虚御风 Zài xīnzhōng zhōngyú xǐng lái píng xū yù fēng Ở trong tim cuối cùng thức tỉnh bằng sự khiêm tốn cự phong 涉过星河从昨夜远游 Shèguò xīnghé cóng zuóyè yuǎn yóu Vượt qua tinh hà đêm trước thong dong viễn du 梧桐催细雨第几杯淡酒 Wútóng cuī xì yǔ dì jǐ bēi dàn jiǔ Cây ngô đồng giục mưa nhỏ phủ mấy ly rượu đạm 帘下晚来了急风吹解蓬舟 Lían xìa wǎn láile jí fēng chuī jiěpéngzhōu Buổi tối dưới bức mành, cuồng phong thổi rồi bồng châu 问她与黄花哪个更枯瘦 Wèn tā yǔ húanghuā nǎge gèng kūshòu Hỏi cô ấy bông hoa cúc vàng nào khô gầy 当山河南渡 故人已矣 Dāngshān hénán dù gùrén yǐ yǐ Đằng sang núi Hà Nam khuất cố nhân rồi! 韶光仍在乍暖还寒地流离 Sháoguāng réng zài zhà nuǎn húan hán dì líulí Thiều quang ấm áp bỗng hoàn lạnh lẽo lưu lạc 有人借用两三小令的长短句 Yǒurén jièyòng liǎng sān xiǎo lìng de chángduǎnjù Có người mượn đôi ba câu trường đoản cú 问她自眉头心头去哪里? Wèn tā zì méitóu xīntóu qù nǎlǐ Hỏi bản thân cô ấy đầu lông mày và tâm trí đi đâu? 可她却只抛下载不动的峥嵘 Kě tā què zhǐ pāo xìazài bù dòng de zhēng róng Nhưng cô ấy chối bỏ hạ xuống bất động xuất thường. 行囊里剩纸和笔和陈年旧梦 Xíngnáng lǐ shèng zhǐ hé bǐ hé chén nían jìumèng Hành lý chỉ giấy sót lại cùng bút mỏng manh hòa giấc mộng cũ 还有织满九万里的蠢蠢欲动 Hái yǒu zhī mǎn jiǔ wàn lǐ de chǔnchǔnyùdòng Còn dệt chín vạn lí rục rịch náo động 在心中终于醒来 凭虚御风 Zài xīnzhōng zhōngyú xǐng lái píng xū yù fēng Ở trong tim cuối cùng thức tỉnh bằng sự khiêm tốn cự phong 可她却又乘上云海中的鲲鹏 Kě tā què yòu chéng shàng yúnhǎi zhōng de kūnpéng Nhưng cô ấy chối từ cưỡi trên biển mây của Côn Bằng 归去没有离与愁与无常之恸 Guī qù méiyǒu lí yǔ chóu yǔ wúcháng zhī tòng Trở về không có xa cách, Ôi ưu sầu! Ôi vô thường tới đau thương! 只有织满九万里的诗意汹涌 Zhǐyǒu zhī mǎn jiǔ wàn lǐ de shīyì xiōngyǒng Chỉ có dệt chín vạn lý ý thơ tuôn trào mãnh liệt. 还不肯坠下苍穹, 就此而终 Hái bù kěn zhùi xìa cāngqióng, jìucǐ ér zhōng Bầu trời xanh biếc vẫn không chịu rơi xuống, từ đấy đến cuối cùng. - -《青云不坠》收录曲 (Thanh Vân Bất Trụy) Thú lục khúc. *Côn Bằng (loài cá lớn và loài chim lớn trong truyền thuyết thời xưa, cũng chỉ loài đại bàng do loài cá côn hóa thành trong 'TiêuDao du' của Trang Tử)