NGỌN GIÓ HEO MAY Thơ: Bảo Châu Ai mang ngọn gió heo may Xua đi cái nắng những ngày đầu đông Cải vừa nở rộ bên sông Từ nơi xa thẳm chờ trông trở về Cúc vàng nhuộm khắp làng quê Thông reo vi vút tứ bề gió chan Tháng mười vừa bước chân sang Hương đồng gió nội mênh mang đất trời Quê hương uống giọt nắng mời Xa rồi thêm nhớ sáng ngời ý thơ Dắt trâu, lội ruộng trong mơ Đêm đêm vẫn cứ đợi chờ trăng lên Nhớ làn tóc xõa vai mềm Mái dầm khua nhẹ êm đềm bên sông Nhớ khi gà gáy hừng đông Mẹ tôi quang gánh ra đồng sớm mai Thay chồng nặng gánh hai vai Thân cò lặn lội đếm vài trống canh Giờ đây rau trái tươi xanh Cây vườn trĩu quả trên cành chim ca Dù cho ngàn dặm cách xa Lòng tôi vẫn nhớ quê nhà mến yêu. Bảo Châu 08.11.19 (Nguồn: Sưu Tầm)