Ngôi Sao Thiên Đình Tác giả: Lona Trần Thể loại: Truyện ngắn (Đây là một ngoại truyện của Nàng Là Tiên Nữ Hay Kẻ Khai Tử Tim Anh) Xem các tác phẩm khác của mình tại đây: [Thảo luận - Góp ý] - Các sáng tác của lona trần * * * Ta là Hằng Nga tiên tử, mọi người vẫn thường gọi ta là chị Hằng. Ngoài bạn hữu thân nhất của ta là lão Cuội và bé Thỏ Ngọc xinh xắn. Ta còn kết giao với mấy vị phù thủy hay lượn tới lượn lui tham quan cung trăng. Dạo gần đây các nàng ấy còn rủ ta đi phượt sang bên trời Tây, nhưng vì chưa có thời gian nên ta chưa đồng ý. Với lại đây là thời điểm bận rộn nhất trong năm của ta – Tết trung thu. Vào dịp này Thiên đình sẽ tổ chức một vài cái event để phá cỗ cùng những phàm nhân bên dưới. Những năm trước chỉ có ta và đội ca múa nghệ 'Chị Hằng và những người bạn' trình diễn vài tiết mục múa, cộng với đội múa lân của ông Bụt. Nhưng năm nay lại khác, Ngọc Hoàng theo lời khuyên của Vương Mẫu, tổ chức một cuộc thi ca hát giống như dưới hạ giới, gọi là Đồ Rê Mí Bự. Tất cả các thành viên trên Thiên giới đều có thể tham gia, chỉ trừ ta. Bởi vì ta được chỉ định làm ban giám khảo của cuộc thi cùng với anh Hoàng và chị Mẫu kia. Mà cũng đúng thôi, ta là thành viên chủ chốt của đội văn nghệ, lỡ đi thi đoạt giải nhất thì sao. Với lại ta còn phải lo làm mấy cái bánh trung thu trong bữa tiệc nữa, hơi sức đâu mà văn nghệ với văn gừng. Hiện giờ ta đang ở một khu chợ dưới hạ giới để mua nguyên liệu. Lúc trước ta cũng chỉ làm mấy loại bánh dẻo, bánh nướng thập cẩm hoặc đậu xanh. Nhưng bây giờ, theo như tìm hiểu của ta, hạ giới hiện giờ có rất nhiều loại nhân bánh mới lạ, độc đáo. Ta cũng muốn thay đổi khẩu vị nên quyết định sẽ làm bánh Trung thu nhân trứng muối với nhân trân châu đường đen. Khu chợ năm nay hình như không được đông vui nhốn nháo như những năm trước. Cũng có các bà các mẹ mua trái cây bánh mứt, chắc là để cúng mâm quả, rồi các cửa hàng cũng treo đèn lồng điện tử sặc sỡ, bày bán các đầu múa lân nhưng ta cứ cảm thấy trống trải thế nào. À phải rồi mình chưa ăn cơm. Thôi ghé vào quán phở bên đường một chút. Sau khi đi ra từ quán phở và hai quán chè, lượn một vòng quanh chợ cũng chẳng buồn mua thứ gì. Ta quyết định bay về cung trăng ngủ. Tỉnh dậy mở điện thoại ra đặt hàng online, thôi năm nay lười đừng làm bánh nữa vậy. Ta cẩn thận lựa chọn các cửa hàng bán bánh uy tín, lần trước đặt hàng ở quán của nhỏ yêu tinh nhền nhện cho lão Cuội, vậy là lão xách quần bay lui bay tới cả đêm không ngủ được. Lần này chuyển sang cửa hàng cô tiên xanh vậy, nhỏ tiên này mặc dù bán giá hơi chát, hơi chảnh một xíu nhưng mà đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, có chứng nhận của Thiên giới hẳn hoi. Với lại chi phí lần này cũng do anh Hoàng lo liệu, cứ thoải mái mà vung tay thôi. Rồi ngày ấy cũng đến, Thiên đình năm nay không trang trí đèn ông sao với hình múa lân như những năm trước nữa, thay vào đó là dòng chữ 'Đồ Rê Mí Bự' được treo phía trước, bên dưới còn có một câu slogan hình như không được liên quan cho lắm: "Hip hop neva die, thu năm nay triệu like". Khi ta thắc mắc với Nam Tào Bắc Đẩu vì sao lại trang trí như thế, ả Bắc Đẩu chỉ nhìn ta cười một cái khinh thường: "Hằng Nga, bạn thật lạc hậu." Đội kèn trống cũng biết cập nhật xu thế tậu một dàn loa hoành tráng mua dưới hạ giới. Tất cả mọi người đã ổn định chỗ ngồi, Ngọc Hoàng tuyên bố khai tiệc. Mở đầu là tiết mục múa lân hằng năm, cái này là thủ tục không thể bỏ qua. Nhìn xung quanh bàn tiệc mọi người đang tấm tắc khen ngợi món bánh trung thu lạ miệng nhân trà xanh và nhân nếp cẩm, làm ta ngồi ở vị trí giám khảo bên cạnh Vương Mẫu cũng cảm thấy nở mũi. Khách mời gồm rất nhiều vị cao tăng đắc đạo và thần tiên bốn phương đến tham dự. Thậm chí còn mời cả Diêm Vương, nhưng ngài ấy từ chối. Lí do là những ngày này hằng năm, ngài ấy rất bận. Nhiều phàm nhân tận dụng dịp lễ để đi bão, đua xe các kiểu, đua thế nào mà chạy xuống chỗ ngài ấy luôn. Một lí do nữa mà không ai nói ra ta cũng biết. Diêm Vương và Ngọc Hoàng là đối thủ cạnh tranh lượt theo dõi trên mạng xã hội hot nhất Tam giới. Một người là trai đẹp của Thiên đình, một người là lạnh lùng boy của Địa phủ. Tạm gác lại mấy chuyện kia, các thí sinh đầu tiên của cuộc thi Đồ Rê Mí Bự đã chuẩn bị bước lên sân khấu. Thí sinh đầu tiên là Thần Tài, tên cúng cơm là Ông Địa, thuộc hội rich kid, nhà không có gì ngoài điều kiện. Và như để chứng minh cho điều đó, trước khi biểu diễn, thanh niên bụng bự này tiến đến chỗ ban giám khảo chúng ta, đưa cho mỗi người mấy cây vàng, cười tươi: "Các vị chắc vất vả rồi, đây một chút ít bồi bổ uống nước trà ăn bánh." Ánh mắt của anh Hoàng hình như cũng giống ta, hơi sáng một tí, nhưng vì trước mặt các bàn tiên thiên giới nên cố kiềm chế. Chị Mẫu tỏ ra nghiêm túc: "Lão Thần Tài, ngài đây là có ý gì? Cuộc thi này nghiêm cấm gian lận dưới mọi hình thức, mong ngài tự trọng." Thanh niên nhà có điều kiện kia đành ngậm ngùi thu về mấy cây vàng kia trong sự tiếc nuối của ta, bắt đầu biểu diễn tiết mục múa bụng. Giá mà ngài đút lót một cách lén lút thì ta đã cộng thêm cho vài điểm rồi, đáng tiếc. Tiết mục tiếp theo được MC Nam Tào giới thiệu hoành tráng: "Và sau đây chúng ta sẽ đến với bài hát 'Anh yêu em sao em lại đi với người khác, để anh buồn anh đọc rap với trời mây', vâng xin mời ngài Táo Quân." Táo Quân xuất hiện với style quần ống rộng thùng thình, mang kính đen cực ngầu, sau đó thì bắt đầu rap, nhảy hip hop làm khuấy động không khí Thiên đình. Thì ra câu slogan kia là có nguyên nhân, ai chả biết Táo Quân thân thiết với Nam Tào Bắc Đẩu. Nhưng mà ngoại trừ cái tựa đề bài hát nghe thôi đã muốn trầm cảm thì chung quy lại, màn biểu diễn này cũng cực ngầu, cực sáng tạo. Nhưng có lẽ do nhảy hăng say quá, ngài ấy thực hiện động tác lộn nhào bằng đầu. Kết quả là ngã chổng vó, không thể đứng lên. May có bà Táo Quân tiến đến đỡ về chỗ ngồi, vừa đỡ bà ấy vừa mắng: "Đã nói ông rồi mà không nghe, yếu mà cứ thích ra gió, xương loãng hết rồi mà cứ đua đòi theo giới trẻ." Tiếp theo là một số các mục khác đến từ nhiều tiên tử và các vị Thần tướng, có lẽ tiết mục làm cho các nam nhân bên dưới phải chảy nước miếng, nhưng không phải bởi đồ ăn là màn nhảy hiện đại của bảy tiên nữ và màn múa hát khiêu gợi của Hồ ly chín đuôi mới được thăng tiên. Ta còn để ý thấy lúc nàng Hồ ly biểu diễn, Vương Mẫu liên tục dùng ánh mắt cảnh cáo vị chủ tọa ngồi bên cạnh. Ta đoán chắc cánh tay và đùi của Ngọc Hoàng bị bầm tím không ít. Thỏ Ngọc đại diện cho cung trăng cũng góp giọng, tất nhiên ta chấm em ấy điểm mười. Không thể không kể đến tiết mục gây tranh cãi nhất, tiết mục song ca của Thiên Lôi, Thiên Tướng. Hai ông xuất hiện cầm chiêng và đao búa diễu võ dương oai, bật nhạc mang âm hưởng hoàng tráng rồi sau đấy cất giọng ca oanh vàng: "Một ông sao sáng, hai ông sáng sáng sao, ba ông sao sáng.." Vừa hát vừa minh họa chỉ tay lên trời cao, thỉnh thoảng quay sang nhìn nhau. Ta ngẩn tò te một hồi, không biết làm sao. Trước lúc thi, hai ổng có gặp riêng ta, bảo rằng nếu chấm điểm cao thì xóa nợ mấy vò rượu 'nam nhi hường' mà ta mượn cách đây mấy năm. Trong lúc mãi suy nghĩ thì hai ông cũng hát đến đoạn "Trăm ông sao sáng, trăm lẻ một ông sáng sao..". Vẻ mặt của bàn tiên thiên giới và hai vị giám khảo dường như đã mất hết kiên nhẫn, thậm chí ta còn nghe được tiếng ngáy của ai đó đâu đây. Ngọc Hoàng không chịu nổi nữa bèn lên tiếng: "Hai khanh định đếm sao đến bao giờ?" Thiên Tướng dừng lại một chút: "Dạ bẩm, trên trời còn nhiều sao lắm, chúng thần đếm chưa hết." Nói rồi tiếp tục hát cùng Thiên Lôi mặc kệ áp lực dư luận xung quanh. Qua một nén hương, Vương Mẫu lúc này mới bất đắc dĩ ngăn cản: "Thôi thôi được rồi, hai khanh dừng tại đây đi, ta cho mười điểm rưỡi." Hai vị tướng kia cuối cùng cũng tươi như hoa dừng lại khi đã hát đến ngôi sao thứ chín trăm. Cuộc thi sau một hồi cũng kết thúc. Giờ là lúc chọn ra tiếc mục trao giải. Vương Mẫu rất thích tiết mục múa vòng của Na Tra, ta thì muốn Thỏ Ngọc đạt giải, còn Ngọc Hoàng hình như là kết tiết mục của Hồ ly nhưng không dám lên tiếng. Cuối cùng đành chọn tiết mục cao điểm nhất, đó là tiết mục duy nhất được mười điểm rưỡi, mặc dù không thích cho lắm. Thôi để xóa nợ vậy. "Đây là phần thưởng dành cho người đạt giải nhất." Bắc Đẩu đem ra một hộp quà nhỏ trao cho Thiên Lôi Thiên Tướng. Hai ổng cười tỏa nắng khi nhận món quà rồi sau đấy tắt nắng khi mở nó ra. Một tập vở ô ly có in hình boy đẹp trai Ngọc Hoàng và hai cây bút. Chẳng lẽ vì là Tết thiếu nhi nên Thiên đình chuẩn bị món quà cho gần gũi với thiếu nhi hay sao? Nghe cái tên cuộc thi là ta đã thấy nghi nghi rồi. Ở một vị trí nào đó, vị rich kid nọ đang thở phào vì mình không mất mấy cây vàng cho vài cuốn vở và mấy cây bút. Cuộc thi kết thúc, Nam Tào Bắc Đẩu mở nhạc remix để mọi người cùng quẩy. Ta thì không có hứng thú lắm nên chỉ ngồi yên nhâm nhi chút trà. Bắc Đẩu thấy vậy bèn tiến tới lôi kéo: "Hằng Nga, sao ngồi buồn vậy, ra 'dẩy đầm' cùng mọi người cho vui." Ta cũng ra đứng một hồi cho lệ rồi lợi dụng lúc các vị thần tiên đang phiêu không để ý, băng qua chỗ Thiên Lôi vừa cầm tập vở huơ huơ vừa 'dẩy đầm', chuồn khỏi bữa tiệc. Ta không về cung trăng vội mà chỉ dạo mát trên những đám mây xa xôi, đi đến chỗ dải ngân hà, bắt gặp một thanh niên đang sầu đời nhìn về xa xăm. Hỏi ra mới biết đó là Ngưu Lang, con rể chưa chịu thừa nhận của Ngọc Hoàng. Chàng ta nhìn về phía bên kia của sông Ngân Hà, than thở vì nhớ nhung crush là Chức Nữ. "Không phải hai người mới gặp nhau vào tháng bảy vừa rồi sao?" Ta thắc mắc. "Chưa đã thèm." Lò than kia buồn bã đáp rồi bắt đầu bán than tiếp: "Tại sao Tết đoàn viên, tất cả mọi người đều được đoàn viên, chỉ trừ ta." "Hằng tỷ, hay là chúng ta giúp họ đi." Thỏ Ngọc bỗng nhiên xuất hiện lên tiếng. Ta chỉ có bản tính hơi nhiều chuyện tí thôi, còn nó thì thích xen vào chuyện của người khác. Chỉ có điều chuyện này ta cũng không biết làm cách nào để giúp, thôi thì nói vài câu an ủi rồi đi, chứ đắc tội với Ngọc Hoàng Vương Mẫu là tiêu đời. Nhưng mới đi được vài bước, tiếng than ai oán kia lại vang lên: "Ôi Chức Nữ nàng ơi!" "Hằng tỷ.." Đôi mắt màu hồng lóng lánh nước của Thỏ Ngọc nhìn ta. Thôi thì đánh liều xen vào chuyện này một lần vậy. "Ngưu Lang, ta sẽ giúp chàng gặp lại Chức Nữ." "Thật không, bằng cách nào." Ánh mắt chàng ta sáng lên, nhìn ta đầy mong chờ. Để hai người bọn họ gặp nhau cần có đàn chim Khổng Tước kia bắc cầu, ta thì cũng có quen biết sơ sơ với người canh giữ đàn chim kia, lão Tiên hạc. Chúng ta đi đến chỗ lão chào hỏi, rồi sau đấy mở lời: "Tiên hạc lão ông, ngài có thể cho ta mượn một con chim Khổng Tước được không? Ta muốn dùng nó gửi thư cho ông già Noel hỏi thăm một chút." "Không được, ta chỉ có nhiệm vụ canh giữ, không thể tùy tiện cho người khác mượn được." Lão đứng thẳng người, vỗ ngực tỏ ra liêm chính. Ta bèn lôi trong túi áo ra một vật màu vàng sáng bóng, đưa đến trước mặt Tiên hạc lão ông: "Ngài xem, đây là đồng hồ Rolex mới nhất, rất hợp với chiếc răng kim cương của ngài." Lão cúi người xuống, cười tươi để lộ chiếc răng giả làm bằng kim cương sáng bóng: "Tiên tử, nàng khách khí quá rồi." Sau đấy giả bộ từ chối cho có lệ rồi "miễn cưỡng" nhận lấy: "Chỉ lấy một con thôi đấy, đừng có mở hết cửa cho nó bay ra hết đấy." Ta đồng ý rồi nhận lấy chiếc chìa khóa từ lão Tiên hạc. Sau đấy, đợi lão Tiên hạc đem cái đồng hồ kia đi khoe với bàn tiên thiên giới, ta tiến đến mở hết cửa cho đàn chim bay ra. Nhưng mới bay ra được một vài con thì Tiên hạc lão ông bất ngờ xuất hiện, tức giận quát: "Các ngươi làm gì vậy?" "A, xin lỗi ta lỡ tay, để ta bắt chúng lại, mong ngài bỏ qua." Ta hốt hoảng cầu xin. Nhìn qua chẳng thấy bóng dáng của đồng đội Thỏ Ngọc đâu cả. Con bé này được lắm, dám bỏ mặc ta lại. "Hằng Nga, ta biết ngươi có ý đồ gì đó, ta.. Aaa!" Chưa kịp nói hết câu lão đã bị một lực đạo ở tai làm cho đau đớn nhăn mặt: "Bà làm cái gì vậy?" Tiên hạc lão bà xuất hiện, trên tay cầm một bức hình mờ ám, tăng thêm lực ở ngón tay: "Ông nói đi, có phải ông đã lén lút qua lại với con bé hồ ly tinh này không?" Tiên hạc lão ông hơi tái mặt, vụng về giải thích: "Bà hiểu lầm rồi, ta và Hải Ly nàng ấy.." "Ôi zồi ôi, lại còn" Hải Ly nàng ấy "thân mật nữa cơ chứ." Lão bà kêu lên rồi phóng một đường quyền trên má của lão ông. Chiếc răng kim cương kia bay ra, được lão bà chộp lại kịp: "Ta tạm thời tịch thu cái răng này của ông. Để xem không có nó ông thả thính với gái kiểu gì!" Rồi bà ấy bực tức bỏ đi, Tiên hạc lão ông đành ôm má chạy theo năn nỉ. Thỏ Ngọc lúc này mới thò cái tai ra, nhe hai cái răng vẩu mỉm cười: "Hằng tỷ thấy cách này của em thế nào, hiệu quả không?" Thì ra là nó bày mưu, lén lút bẩm báo với lão bà về chuyện lão ông giúp đỡ nhỏ hồ ly kia. Đôi khi nhiều chuyện một chút mà cũng có cái lợi. Chúng ta tiếp tục mở cửa cho đàn chim bay ra. Ngưu Lang và Chức Ngữ vui mừng khi gặp lại nhau, ôm nhau xoay mấy vòng trên không trung. Rồi sau đấy rủ nhau xuống hạ giới xem rước đèn phá cỗ. Ta cẩn thận căn dặn bọn họ phải về sớm, nếu để mọi người phát hiện là tiêu đời. Bọn họ vui vẻ đồng ý nhưng rồi rầu rĩ khi tìm mãi chưa thấy đám rước đèn nào ở hạ dưới. Cũng đúng thôi, bọn họ lâu rồi chưa đi chơi trung thu dưới hạ dưới nên không biết, hiện giờ muốn xem múa lân thì phải đến những ngôi nhà có điều kiện, hoặc các hàng quán lớn muốn rước một chút lộc, hoặc thu hút khách thôi. Với lại đoàn múa lân di chuyển bằng xe bốn bánh chứ có cuốc bộ đến từng nhà như lúc xưa nữa đâu. Ta vừa kiêm vai bà mối vừa kiêm người hướng dẫn hẹn hò, gợi ý bọn họ đến rạp chiếu phim. Đây là địa điểm mà nhiều đôi trẻ thường đến vào ngày này. Cả hai cũng rất háo hức mong chờ được xem phim hoạt hình 3D. Trước đó nếu ta mà không kịp ngăn lại, bọn họ đã không biết mà mua vé phim "50 Sắc thái" theo lời tư vấn của nhân viên bán vé rồi. Ta với Thỏ Ngọc bây giờ đã trở lại cung trăng. Nhìn ngắm những đốm sáng của ánh đèn bên dưới hòa vào ánh sáng của những ngôi sao trên bầu trời. Tết Trung thu, dù có trải qua bao thăng trầm của lịch sử, dù có nhiều thay đổi về hình thức theo năm tháng nhưng ý nghĩa của nó không bao giờ thay đổi – Tết đoàn viên. Lúc này nhà nhà người người đều được đoàn viên, trong rạp chiếu phim có một đôi trẻ hạnh phúc vì đã được đoàn viên, ở một nơi nào đó trên thiên giới, sau một hồi năn nỉ vợ, chiếc răng kim cương cũng đã đoàn viên với nụ cười của Tiên ông. - End - Cám ơn đã đọc truyện của mình, chúc cho tất cả có một đêm Trung thu đầm ấm, vui vẻ ^ ^
Chào Lona! Mình thay mặt các thành viên trong BGK Event Trung Thu gửi đến bạn tổng hợp nhận xét của các BGK nhé. Quá trình chấm và nhận xét của từng người là riêng biệt nhưng lời nhận xét sẽ được tổng hợp lại để tránh trùng ý và bạn dễ theo dõi nhé. 1. Ảnh bìa: Kích thước ảnh hơi nhỏ, chữ chìm trong nền nên khó đọc, tổng thể chưa hài hòa. 2. Nội dung: - Ưu điểm: + Cốt truyện sáng tạo, đặc sắc: Hóa thân thành nhân vật chị Hằng kể chuyện Trung Thu trên thiên đình. Câu chuyện Trung thu trên thiên đình được kể vói góc nhìn riêng nên có nhiều điểm bất ngờ, kết hợp hài hòa các yếu tố hiện đại và các yếu tố truyền thuyết thần tiên vốn quen thuộc trong tưởng tượng của mọi người về thiên đình (Vương Mẫu, Ngọc Hoàng, chú Cuội, Bụt, Nam Tào, Bắc Đẩu). Các chi tiết được cài cắm tốt tạo cảm giác thú vị, mới mẻ: Đặt hàng online, quầy hàng của cô tiên xanh, chứng nhận vệ sinh an toàn thực phẩm.. + Truyện mang lại tiếng cười dí dỏm, vui tươi, bắt kịp xu hướng hiện đại, mang tính chất giải trí cao và cũng có phần châm biếm xã hội. + Văn phong mang nét đặc sắc riêng: Nhẹ nhàng mà hài hước, rất thú vị; cách hành văn mạch lạc, sử dụng từ ngữ độc đáo. - Nhược điểm: + Lỗi chính tả, lỗi đánh máy: Dưới hạ dưới => dưới hạ giới, tăng têm => tăng thêm, rầu rỉ => rầu rĩ, ban giáo khảo => ban giám khảo. + Lỗi diễn đạt: Rất tấm tắc khen ngợi. + Đôi chỗ thân phận các nhân vật còm chưa hợp lí. + Câu hỏi phụ của event không được làm rõ. Trên đây là tổng hợp nhận xét của BGK. Cảm ơn bạn đã mang đến event Trung Thu lần này một câu chuyện độc đó và thú vị. Mong rằng bạn tiếp tục phát huy những điểm mạnh và có thêm nhiều bài viết hay trong tương lai. Thành phần BGK: @Phaledenvo @Nhật Thiên Thanh @Thiên Túc @Mạnh Thăng @Uất Phong
Cám ơn lời nhận xét và góp ý hữu ích của mọi người nhé. ^ ^ Mình sẽ lấy đó làm động lực viết truyện và chú ý các lỗi ở trên.