Tên truyện: Ngôi sao nhỏ của tôi Tác giả: Sourire Thể loại: Ngôn tình * * * Nhân vật chính: Hàn Thuyên: Tổng tài của tập đoàn giải trí hàng đầu, với vẻ ngoài lạnh lùng, cuốn hút và quyền lực. Nhưng ẩn sâu bên trong là một trái tim cô đơn, luôn kiếm tìm một tình yêu chân thật giữa cuộc sống đầy cám dỗ. Hạ Linh: Một nữ ca sĩ xinh đẹp, nổi tiếng và tài năng, người đã trải qua nhiều biến cố đau thương trong quá khứ. Điều đó khiến cô luôn cảnh giác và khó mở lòng với những ai tiếp cận mình. * * * Văn án: Câu chuyện về tình yêu và sự hy sinh, về hành trình chữa lành trái tim tổn thương và dũng cảm đối diện với thế giới. Trên con đường dài đầy thử thách, họ đã tìm thấy trong nhau sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn, một lần nữa tin tưởng vào tình yêu chân thành và xây dựng một hạnh phúc trọn vẹn.
Chương 1: Cuộc Chạm Trán Định Mệnh Bấm để xem * * * Đêm nay, sự kiện "Dạ tiệc Ngôi Sao" đã thu hút sự chú ý của cả làng giải trí. Sân khấu lấp lánh dưới ánh đèn rực rỡ, những gương mặt nổi tiếng của ngành công nghiệp giải trí đang tỏa sáng trong những bộ cánh xa hoa. Nhưng dù sao, tất cả ánh mắt vẫn đổ dồn về một nhân vật duy nhất - Hạ Linh, nữ ca sĩ đình đám với giọng hát ngọt ngào và vẻ đẹp khiến người ta phải ngẩn ngơ. Hạ Linh bước ra từ hậu trường, trong bộ váy dạ hội màu bạc lấp lánh, tóc dài uốn nhẹ ôm lấy khuôn mặt thanh tú. Dưới ánh đèn sân khấu, cô như một thiên thần, vừa quyến rũ lại vừa lạ lùng. Những ánh mắt của đám đông như thôi miên khi nhìn vào cô, nhưng Hạ Linh, như thường lệ, chẳng để tâm đến những cái nhìn ấy. Cô đã quá quen với sự chú ý, và đã quá mệt mỏi với việc phải che giấu cảm xúc thật của mình. Cô hát xong và cúi đầu cảm ơn khán giả. Đám đông vỗ tay nhiệt liệt, nhưng Hạ Linh chỉ khẽ mỉm cười, gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi sân khấu, mong được thoát khỏi ánh sáng đó. Đúng lúc cô chuẩn bị bước qua hành lang để rời khỏi sự kiện, một bóng dáng cao lớn xuất hiện ở phía cuối hành lang, khiến cô khựng lại. Hàn Thuyên. Với chiếc áo vest đen sang trọng, dáng vẻ kiêu kỳ và thần thái lạnh lùng, anh đứng đó như một vị vua, tỏa ra một sức hút mà chẳng ai có thể cưỡng lại được. Dù không nói lời nào, chỉ cần một cái nhìn là đủ khiến tất cả mọi người phải lùi bước. Hạ Linh dừng lại, nhưng không phải vì ngạc nhiên. Cô đã nghe tên Hàn Thuyên nhiều lần, dù cho anh chưa từng trực tiếp xuất hiện trong đời cô. Anh là tổng tài của một tập đoàn giải trí khổng lồ, người mà trong thế giới showbiz này, ai cũng phải kính nể. "Chào cô, Hạ tiểu thư" Hàn Thuyên lên tiếng, giọng nói trầm ấm nhưng đầy uy quyền. Hạ Linh hơi bất ngờ. Cô ngước lên, ánh mắt sắc lạnh, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười xã giao: "Chào anh, Hàn tiên sinh." Im lặng một lúc, anh không vội vã, chỉ quan sát cô, như thể muốn hiểu rõ thêm về người con gái này. "Cô biểu diễn rất ấn tượng tối nay," anh nói, giọng điềm đạm nhưng lại không giấu nổi sự ngưỡng mộ. Hạ Linh chỉ mỉm cười mà không đáp lại. Cô đã quen với những lời khen, nhưng cũng đã quá mệt mỏi với những lời khen sáo rỗng từ những người như anh. Đối với cô, thế giới của những người đàn ông quyền lực như Hàn Thuyên chỉ là một trò chơi đầy cám dỗ. Tình yêu trong thế giới đó, đối với cô, là một thứ xa vời và không thể tin tưởng. "Tôi có thể mời cô một ly cà phê được không?" Hàn Thuyên tiếp tục, không hề có chút gượng gạo. Anh chỉ đơn giản là muốn tiếp cận cô, muốn hiểu cô hơn. Hạ Linh không đáp ngay lập tức, chỉ nhìn anh một lúc lâu, như thể đang tìm kiếm điều gì đó trong ánh mắt của anh. Cô không dễ dàng để người khác tiếp cận, nhất là những người đàn ông quyền lực như anh. "Tôi không nghĩ mình có thời gian," cô nói, giọng lạnh lùng. Hàn Thuyên không tỏ ra thất vọng. Anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu. "Tôi hiểu. Nhưng nếu cô thay đổi quyết định, tôi luôn sẵn sàng." Hạ Linh không trả lời, chỉ lướt qua anh và tiếp tục bước đi. Nhưng trái tim cô, một phần nào đó, bỗng dưng loạn nhịp. Cô không biết vì sao, nhưng có cái gì đó rất lạ trong ánh mắt của Hàn Thuyên, khiến cô không thể dứt bỏ được cảm giác này.
Chương 2: Bắt Đầu Theo Đuổi * * * Bấm để xem Dù cho Hạ Linh đã rời đi với một cái lắc đầu từ chối, hình ảnh của cô vẫn không rời khỏi tâm trí Hàn Thuyên. Anh không phải là người dễ dàng bị từ chối, và càng không dễ dàng bỏ cuộc. Đối với anh, mọi thứ trong thế giới này đều có thể có được, chỉ cần anh muốn. Nhưng lần này, anh cảm thấy rằng Hạ Linh không phải là một món đồ có thể dễ dàng sở hữu. Ngày hôm sau, Hàn Thuyên đã liên hệ với người đại diện của Hạ Linh, đề nghị tài trợ cho một dự án âm nhạc mà cô đang thực hiện. Dù Hạ Linh không hề biết, nhưng anh đã sắp xếp để những cơ hội tiếp cận cô ngày một nhiều hơn. Mỗi lần gặp mặt, anh luôn tỏ ra quan tâm, nhưng lại không vội vã hay tỏ ra quá áp lực. Anh chỉ muốn từng bước làm cô hiểu rằng anh không giống những người đàn ông mà cô đã gặp trong quá khứ. Mỗi lần gặp cô, Hàn Thuyên đều chọn cách hỏi những câu chuyện nhẹ nhàng, không quá trực diện. Anh biết cô có một quá khứ đầy đau thương, và những vết thương đó không dễ gì lành lại. Nhưng anh sẵn sàng kiên nhẫn, bởi anh tin rằng, nếu có thể, anh sẽ là người khiến cô cảm thấy bình yên, là nơi mà cô có thể đặt niềm tin. Hạ Linh lúc đầu vẫn giữ thái độ lạnh lùng, nhưng không thể phủ nhận rằng sự kiên nhẫn và chân thành của Hàn Thuyên đã dần làm cô cảm động. Cô bắt đầu thấy anh không giống những người đàn ông mà cô đã từng gặp trong thế giới đầy cám dỗ này. Anh không vội vàng, không tìm cách chinh phục cô bằng những lời mật ngọt hay những cử chỉ hào nhoáng. Thay vào đó, anh chỉ đơn giản là ở đó, lắng nghe và hiểu cô. Một ngày nọ, khi họ cùng ngồi trò chuyện trong một quán cà phê yên tĩnh, Hạ Linh chợt nhận ra một điều mà cô chưa bao giờ nghĩ tới: Có thể, Hàn Thuyên thật sự không phải là người giống như những người đàn ông khác mà cô đã từng gặp. "Anh có bao giờ cảm thấy cô đơn không?" Hạ Linh đột ngột hỏi, ánh mắt nhìn anh đầy lạ lẫm. Hàn Thuyên ngừng lại, rồi khẽ gật đầu, đôi mắt anh trở nên sâu thẳm. "Có, đôi khi, rất cô đơn." "Thế thì, tại sao anh vẫn tiếp tục sống trong thế giới này?" Hạ Linh hỏi, giọng đầy vẻ hoài nghi. "Vì tôi tin rằng, có một ngày, tôi sẽ tìm được người mà tôi có thể chia sẻ nỗi cô đơn đó." Hạ Linh không đáp, chỉ nhìn vào ly cà phê của mình. Cô không biết vì sao, nhưng lời nói ấy khiến trái tim cô run lên một cách kỳ lạ. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng, trong cái thế giới đầy ảo ảnh này, lại có người như anh, một người thật sự hiểu được sự cô đơn trong lòng cô. Và từ lúc đó, Hạ Linh bắt đầu nhìn Hàn Thuyên theo một cách khác.