Tản Văn Nghe Mưa Khóc…! - Hồng Mến

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Hồng Mến, 3 Tháng mười 2020.

  1. Hồng Mến

    Bài viết:
    100
    Nghe mưa khóc!

    Tác giả: Hồng Mến

    Mấy năm rồi không về lại quê mình. Gặp lại nhau sau bao năm cùng là người xa xứ, chúng mình vẫn thế, vẫn mộng mị chiêm bao cùng nỗi nhớ đang cuộn thành sóng trong lòng. Những năm dài xa cách quê mình có còn những chiều vấn vương hương chè xanh trên từng mái lá. Lối mình đi nơi ấy có còn những tiếng í ới của tụi trẻ vui chơi. Nơi xóm nhỏ có còn những tiếng leng keng cho ngày mới, khi mặt trời ló rạng tỏa ánh nắng êm đềm trên từng lá cỏ, nhành hoa có còn những bước chân ngoan đến trường. Lối nhỏ nơi đây lại ồn ào những nhịp gõ tương lai.

    Cuộc đời mưa nắng đan xen. Hôm nay, trời có còn đổ mưa như ngày tôi đi, hay nắng còn nhạt nhòa trong ngày thu cuối bạn về. Hôm nay, kí ức đi lang thang khắp những con đường quen thuộc, chợt nhận ra lối cũ tôi qua giờ phủ đầy lá rụng. Mưa không làm cho nỗi nhớ rơi rớt, nắng gió chẳng thể hong khô được kí ức rộn ràng, gió xô vào lòng nghe đổ vỡ khoảng bình yên, nắng chiều lung linh cho lối cũ nhạt nhòa. Tiết trời có lẽ cũng đã chuyển mùa, những cơn gió thu nhè nhẹ lại về, lòng tôi thắc thỏm những vui buồn khó tả. Kí ức cũ nối đuôi nhau kể lể. Tuổi thơ và những kỉ niệm cứ thế trở về trong lòng nức nở, nức nở miên man kể tâm tư. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xa nơi ấy, nơi mà cả cuộc đời tôi có đọc sách, viết lách cũng chẳng thể tìm từ và diễn đạt hết thảy những điều muốn nói. Nơi tình bạn, tình yêu, hạnh phúc ngọt ngào, niềm đắng cay tủi hờn, thành công, thất bại, giận dỗi, yêu thương, nghị lực niềm tin.. đều đi qua nơi ấy. Nơi cho tôi một hình hài, cho tôi là tôi của ngày hôm nay.

    Tôi tìm về nơi ấy! Tiếng lũ trẻ chúng tôi nô đùa bên lũy tre làng và những sợi rơm vàng thơm hòa trong những tiếng reo vang ngân xa, ngân xa. Tiếng võng kẽo kẹt bên hiên nhà hòa trong tiếng ru ngọt ngào của mẹ. Tiếng lũ bạn mỗi sáng í ới gọi "anh Mến ơi đi học thôi". Tiếng thì thầm gọi nhau trốn mẹ trong buổi trưa hè rong chơi thả diều mắt ướt giọt mồ hôi. Tiếng nước chảy rì rầm bên dòng suối mát trong, hòa cùng tiếng bọn trẻ chúng tôi reo hò tung bọt trắng hát ca. Tiếng í ới gọi nhau đi vui hội đêm trăng rằm liên hoan.. Bây giờ tất cả cứ xa dần, xa dần cho tôi thèm kí ức tuổi thơ tôi. Quê hương đợi tôi về.. đợi tôi về!

    Ngày xưa quê tôi, cứ những ngày cuối năm, chúng tôi lại miệt mài chọn lựa những hạt lạc ngon để mẹ đi đổi những hang tết về, những mảnh vải may áo mới, những bó lá rong tươi, những hộp mứt thơm ngon.. cho cái tết êm đềm. Đi sớm, tìm tem phiếu, loay hoay xếp hàng, ngóng đợi, lo sợ hết giờ cửa hàng mậu dịch sẽ đóng cửa nhưng chưa đến lượt mình là cảm xúc của mẹ. Hồi hộp, ngóng chờ, háo hức chờ đợi là cảm xúc của chúng tôi.

    Tất cả, tất cả những kỉ niệm ngày xưa với tôi rất đỗi bình thường, giờ lại lại hóa thành những điều xa xỉ, cứ chắt chiu, rành rụm, góp nhặt cho kỉ niệm đong đầy. Trong dòng chảy vô tận của thời gian, tôi đã hơn một lần nhìn lại về nơi ấy, hơn một lần ngập ngừng và nhìn lại nhưng chẳng thể tìm thấy nụ cười và tình yêu tha thiết như thủa ban đầu. Qua bao mùa lá rụng, tôi cũng đã lấy bất hạnh đời mình để thấu hiểu bất hạnh của bạn của chúng ta- những người con tha hương. Tưởng tình đã ngủ vùi qua bao năm cách xa cách xa, nhưng vẫn còn trong tôi một Thái Nguyên trong trẻo, một Thái Nguyên thuần khiết, một Thái Nguyên ấm áp nghĩa tình.. cho tôi gọt dũa thân tâm, soi mình vững bước. Bởi tôi yêu Người nên chẳng cần ai, khi trái tim cứ ngập ngừng bao điều muốn nói, những năm tháng tha hương buồn vui đều trăn trở, bởi còn yêu mãi yêu trong miệt mài.

    Ai cũng có một quê hương, tôi, bạn, chúng ta.. ai đã từng xa quê vì những mưu sinh, những cơm áo nhọc nhằn, để rồi mỗi ngày trôi qua góp nhặt quà về cho quê là những thiết tha, tin yêu, những mong nhớ tự hào cùng những thổn thức trong tim. Sau những năm tháng xa cách, rưng rưng ngày trở lại, ngậm ngùi. Khi xa quê tay trắng, ngày trở về tóc trắng bay bay.

    Hồng Mến
     
    GillAlissa thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...