Ngày gió Khi bạn cảm thấy nước mắt mình chực trào ra, không kìm được.. Hãy tìm một chỗ khuất, khóc to vào. Khóc nức nở, khóc long trời lở đất như ngày mai là tận thế cho tui. Sau đó đi bộ một vài vòng, ngồi xuống và quan sát, bạn sẽ thấy hôm nay bên hồ có vòi phun nước mới, những đứa trẻ nô đùa bên xích đu. Cây vẫn xanh, vẫn rủ bóng xuống mặt nước. Những bà mẹ dắt con đi dạo, họ ngó nghiêng lo cho con mình không bị té, cái quần có bị lệch không. Một số người lao công mặc đồ màu xanh dương, đội nón tai mèo màu xanh đậm kéo lê những thùng rác màu xanh lá cây giữa trời nắng gió. Thấy không, mọi thứ vẫn êm đềm, mọi người vẫn bình thản làm những công việc của mình. Không ai quan tâm đến đôi mắt sưng đỏ hoe vì mới khóc của bạn, không ai phiền lòng với sự xuất hiện bất thường của bạn ở đây. Sẽ có những ngày, trời không có nắng, sẽ có những ngày bạn nhận ra lâu nay mình sống thiếu can trường. Bạn không dám đưa ra quyết định nếu thấy nó có gì đó lợi cho mình thiệt cho người. Tui có một người bạn, bạn ấy là người hiểu chuyện, nói chuyện hay lắm. Có một thời gian tui nghĩ đến bạn ấy hoài. Mà rút cục hai đứa chỉ hẹn gặp nhau trong viện dưỡng lão. Thiệt là đau khổ mà. Khi tui tâm sự chuyện mình cứ hay im lặng, nhẫn nhịn hoài đôi khi thấy mệt mỏi quá. Bạn tui nói, sẽ có người cho rằng L giả tạo đó, giả bộ tốt. Có người hiểu mình thì thương đấy, nhưng mình cứ vậy hoài sẽ có chuyện. Trước là khổ mình, sau là có khi hỏng chuyện. Bạn tui cũng cả nể vậy nên phân tích cho tui rồi nói cũng chưa cải thiện được. Tui hiểu và nhận thức được những gì bạn tui nói không sai. Tui cũng thử mà không được. Hồi nhỏ, tui không được phép cãi, cứ cãi là coi như hỗn. Tui quen dần với điều đó. Đến giờ mỗi lần la rầy đứa cháu gái khi nó vụng về, không chu đáo chuyện này chuyện kia, nó cãi nhem nhẻm là tui lại phải la lên: 'Sao cô cứ nói là con cãi vậy? "Tôi thấy mình có vẻ như sắp đi theo vết xe đổ ngày nào. Dù không phải đứa quá ngu, mỗi khi có chuyện tui cũng phân tích này nọ các kiểu. Nhưng rồi họng cứ cứng đơ, không nói được gì, nói gì cũng sợ đụng chạm ảnh hưởng người khác. Nhưng chắc chắn sẽ có ngày tui vỡ mồm vì cái yếu điểm này. Đi ăn với anh bạn, ảnh nói ảnh sẽ thay đổi, sẽ im lặng và lặng lẽ hơn. Tự nhiên tui buồn cười quá, hồi bé tui y chang vậy. Tui luôn nói từ mai tui sẽ điềm tĩnh, ít nói. Từ mai tui sẽ chăm chỉ đọc sách, từ mai tui làm bài sẽ cẩn thận hơn. Bla bla.. Khí thế là vậy nhưng đâu lại vào đó. Tui quá nóng vội và không hiểu bản thân mình. Phàm là chuyện gì liên quan đến tính cách, nhất định phải có thời gian, phải luyện từ từ mới không có chuyện nồi thì cháy mà thịt thì chưa chín. Nay tui có đặt mua một cuốn sách trên mạng, dự là sẽ dành thời gian đọc để mong khai sáng được gì đó cho cái đầu rối nùi của mình. Tui mua cuốn này chỉ vì câu chủ đề:" Khi đã quyết tâm muốn điều gì, thì cả vũ trụ sẽ tác động để giúp ta đạt được mục đích". TTPL, HCM, 05/08/2016.