Người vẫn như xưa vẫn kiệm lời, ít nói Một chiếc áo xanh thấp thoáng nụ cười hiền Ta lén nhìn sang chạm mặt nhau bối rối Kỉ niệm ùa về – lâu quá – tưởng như quên. Ta gặp lại nhau một chiều mưa tháng Chín Ánh mắt bối rối em chẳng biết nói gì Vành môi run rẩy em ngập ngừng xao xuyến Con tim rạo rực – một lần nữa – đôi khi? Người vẫn như xưa vẫn kiệm lời, ít nói Một chiếc áo xanh thấp thoáng nụ cười hiền Ta lén nhìn sang chạm mặt nhau bối rối Kỉ niệm ùa về – lâu quá – tưởng như quên. Người còn nhớ không? Những ngày xưa năm cũ Năm tháng học trò phượng đỏ, tím bằng lăng Trái tim lâu nay nhập nhằng quên và nhớ Thừa dịp trỗi dậy – rung động – có nên chăng? Chuyện ngày xưa ấy chưa một lần hò hẹn Chỉ một mình ta cất riêng nỗi đợi chờ Người có biết không? Hay giả vờ không biết? Để mỗi đêm về ta ôm mối tình thơ! Ngày gặp lại nhau ta ngược dòng quá khứ Muốn kể người nghe biết bao chuyện trên đời Giật mình tỉnh mộng: "Có là gì đâu chứ" Chuyện ngày xưa ấy.. nhắc lại chút.. cất thôi! Nguồn: Sưu Tầm