Ngày em đi nước mắt lăn dài

Thảo luận trong 'Tản Văn' bắt đầu bởi Chin, 26 Tháng bảy 2021.

  1. Chin keobonbon26

    Bài viết:
    97
    Rồi buổi lễ cũng kết thúc nhanh chóng. Người ta lục đục lên xe để trở về Sài Gòn. Chỉ một vài người không đi cùng, trong đó tất nhiên là có nó. Nó đứng từ phía xa, nó nhìn thấy em bật khóc khi bước vào trong xe hoa, nó nhìn thấy ánh mắt em ngỡ ngàng, hoảng sợ cố nhìn về phía nó. Nó nhìn thấy rõ ràng tất cả nhưng đành phải chôn chân tại chỗ nhìn chiếc xe hoa lạnh lùng chạy ngang qua. Sau lưng nó, những người bạn đang đứng im lặng nhìn. Nó đứng đó nép vào gốc cây nhìn theo đoàn xe từ từ dần xa, mất hút sau những con đường quanh co giữa rừng thông già heo hút.

    Nó ngồi xuống gốc thông bên cạnh, mỉm cười.

    Đà Lạt chìm trong cơn mưa phùn...

    Xe hoa đi về đâu? Đưa người yêu tôi đi chốn nao?
    Để mưa rơi trắng đêm Lỡ làng rồi ai hiểu hỡi em?

    Cơn mưa rơi thật lâu, cho tình ta tan theo bể dâu
    Tìm yêu thương trong mắt nhau
    Tôi hiểu rằng lòng em rất đau.

    Còn đâu nữa ngày nao tiếng cười,
    Còn đâu nữa những chiều bước đi bên người
    Giờ xe hoa đã xa, còn mình tôi xót xa

    Thà ngày xưa đừng nên dối lòng,
    Để ngày nay âm thầm bước đi theo chồng
    Giờ không ai nhớ mong
    Tôi lỡ tình đi giữa trời đông...

    Ngày em đi nước mắt lăn dài.

    * * *

    Trời tháng 12 Đà Lạt lạnh run người. Nó ngồi đó mắt nhìn theo chiếc xe hoa từ từ rời xa nơi nó đứng. Đường vào nhà thờ quanh co uốn lượn. Mấy chốc rồi chiếc xe ấy sẽ bị cánh rừng thông tàn nhẫn che khuất. Nó đứng dậy, hai tay cho vào túi quần. Sóng mũi cay xè, miệng nó vẫn cố mĩm cười mặc dù nó cảm nhận được giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Ngay khi đuôi xe hoa khuất vào phía rừng thông già nó lặng lẽ tiến thêm một bước để nhìn.. Hai bước.. ba bước, bốn bước.. và nó vùn chạy. Nó chạy như một thằng điên.. cố bắt kịp tốc độ của chiếc xe, nó im lặng chạy, mắt vẫn cố nhìn theo đuôi xe như để nuối tiếc một chút gì đó của yêu thương. Em của nó lên xe hoa theo người ta mất rồi, xe đi khuất tầm mắt rồi liệu cuộc sống có cho nó nhìn thấy em lần nửa hay không. Nó không nhìn thấy em, mắt nó không thể nhìn xuyên qua chiếc kính xe màu đen đáng ghét ấy, đôi chân nó không thể đuổi kịp những vòng xe lăn vội đưa em đi xa.. rất xa.. rất xa ấy. Đến giờ nay nó vẫn chưa thể giải thích được tại sao lúc ấy nó lại chạy theo như một thằng điên yếu đuối như vậy.

    Nó cũng không biết em có quay đầu nhìn lại lần nào hay không. Có lẽ không.. đơn giản vì phải như vậy mới chính là em, có lẽ có.. đơn giản phải như vậy mới là người nó YÊU .

    * * *

    Xem thêm:

    Review Truyện - Ngày Hôm Qua.. Đã Từng - My Daisy - Nguyễn Mon
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng mười một 2022
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...