Em là ai, cô gái não cá vàng Ngày em đến, đủ bàng hoàng cả nước Trúc Bạch ơi, chốn bình yên thân thuộc Đau quặn lòng với hai chữ "cách ly" Nhiễm cô vi, em ơi về làm chi? Còn lặng lẽ âm thầm không khai báo! Một ngọn gió, thổi bùng lên giông bão Đại dịch lại ùa về theo mỗi bước chân em * * * P. S: Đây là bài thơ ngẫu hứng sáng tác lúc biết tin bệnh nhân thứ 17 ở Việt Nam nhiễm covid
Xin được mạn phép đối lại bài của Đại Thần nha: Khai báo làm chi? Khai báo làm gì? Em im lặng để thành người nổi tiếng Sau hôm nay em là một hiện tượng Có còn ai không biết tên em đâu?
Bàng hoàng thay, cả nước bỗng âu sầu Dập được dịch hay phải chờ thật lâu? Hai ba ngày không có ca nhiễm mới, Em quay về, Hà Nội phát ba ca.
Xin mạn phép đối chút nha đại thần. Hihi Dạ xin thưa, mọi tội lỗi trên đời Mọi người ơi, đừng đổ hết lên em Em thú thật, không khai báo do em Nhưng nguồn cơn, bản thân này đâu muốn Lời xin lỗi, chắc hẳn không xóa hết Chỉ mong chờ, chút ân tình thứ tha Vì dẫu sao, vẫn là người một nhà! Mong mọi người, cùng vượt qua đại dịch.
Vì chính em, cả nhà em nguy kịch Bác ruột em, thêm cả ông tài xế Không muốn thế, sao em chịu im lặng? Lẽ quay về, phải khai báo mới xong Em không làm, cả nước đều trông ngóng Lỗi do em, và chịu phạt là em Tội trạng có, hết bệnh rồi em chịu Mong lần này, em sẽ hiểu thấu hơn!
Em xin bác Đại Thần được đối thêm 1 chút ạ Em. Cô gái vừa đi qua tâm bão Nhưng nhủ lòng, mình sẽ chẳng sao đâu Ai có hay Cô Vi bám trên đầu Nếu biết trước em đã tìm nơi trốn Em. Cô gái vượt qua bao cơn bão Về đất mẹ rồi, thành tâm bão Cô Vi Lòng bàng hoàng lời xin lỗi gửi đi Xin thứ tha một lần không khai báo Cả tổ quốc không chỉ mình riêng em Nhớ chung tay cùng đẩy bay Cô Vi Bão còn dài, chớ sơ xuất một hai Để không ai còn thở dài tha thứ
Đệ đối tạm vài câu nhé! Cảm ơn chư vị đại thần! ^^ Cơn bão về rồi cũng sẽ qua đi Dịch giã tràn ly, tội thay Cô - vít Hãy thứ tha mỗi lỗi lầm một ít Để cuộc đời, ta thêm xít bên nhau Thời gian kia, rồi cũng sẽ qua mau Ấn, Tây, Mỹ giờ đây gần hết dịch Các bác sĩ tận tâm, bệnh không còn nguy kịch Cháy lửa nồng nàn, vì ta biết giúp nhau. Cho ngày sau..