Tập thơ: Ngẫu Hứng Tác giả: Alissa Thể thơ: Tự do. Ghi chú: Tập thơ gồm nhiều bài thơ nhỏ được viết lúc mình ngẫu nhiên tạo ra, lúc cảm xúc dâng trào nên mình lấy tên Ngẫu Hứng. Vì hạn chế tạo nhiều topic thơ nên mình sẽ đăng nhiều bài thơ trong 1 topic. [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Đôraêmon (Kim Hoa Lam) Bài thơ 1: Kết thúc Đêm đã lạnh sương, sao anh chưa về! Cơm trắng canh ngọt nguội lạnh, anh ơi Ngồi thềm hoa lê rơi trắng một trời Giẫm đạp khúc tương tư lót dạ này. Biển người kia ai biết ai là ai Mỏi mắt một phương chờ người nơi ấy Hoa rơi lá rụng, bốn mùa đơn độc Gót sen bên thềm, lệ dòng tuôn rơi. Anh ơi, anh ơi, trăng treo đỉnh đầu Nhà nhỏ, vợ nhỏ, con thơ ngây dại Đêm đã lạnh rồi, anh nay có biết Biết chăng một nơi đèn sáng đèn mờ. Hồng, lan, cúc, hương hoa nào chân tình Thương anh, một dạ thủy chung trọn mình Dây đàn ai gảy khúc tình bi ai Trăng tròn rồi trăng khuyết chẳng là sao Đôi gối mền, về khuya chẳng đủ ấm Châm tách trà nồng nghe tiếng con thơ Oa oa! Giấc chẳng tròn, xót lòng đau Anh có nghe chăng, tiếng con tiếng vợ. Én lượn thoi đưa bốn xuân vắng lặng Xuân năm này hoa lại nở ngõ ai Mạnh mẽ chỉ là một từ giả tạo Bút ai hận tình hai từ chấm hết. Kết thúc cuộc hôn nhân phản bội này.
Bài thơ 2: Đêm Đêm yên ả trong vắng lặng Phủ đầy trời ánh sao khuya Đêm lạnh lẽo trong khí trời Khuyết, tròn trăng lại lại phiên. Hương quỳnh thoang thoảng đêm đưa Tương tư đêm đêm nhấn chìm Bởi ai dáng hồng đêm đen Huyền bí, ngọt ngọt, ta say. Say giấc nào giấc chẳng yên Đầu mòng mòng trốn lên tiên Hằng nga kia chú cụi kìa Giấc mơ nào ẩn ẩn hiện. Đêm vĩnh hằng hoài cô đơn Buồn sao cho kiếp đa tình Tuyệt vời chỉ cõi mộng đêm Vời vợi mối tình một phương.
Bài thơ 3: Về bên ngoại Thương ngoại dãi nắng dầm mưa Ban trưa mồ hôi ướt đẫm áo ngoại Phố chợ nhộn nhịp lại lưa thưa Góc chợ dáng ai, ngoại tôi. Tám mươi năm đã qua Cuộc đời tuy dài mà ngắn Ngoại ơi, ngoại đã già tự bao giờ Chờ con lớn thêm ít tuổi được không? Cuộc đời ngoại là chặn ngày gian khổ Thanh xuân của con trên vai ngoại Nay đi xa rồi, biết ai còn vương Chặn dài chỉ hoài thương nhớ Bạc đầu bên gánh hàng rong Tôm, cá, cua đồng còn bao con Người qua kẻ lại biết bao người Xin ghé lại bên người ít lâu Chờ Tết con lại về Lại xà vào lòng ngoại Cổ tích bài thơ những chuyện đẹp Giọng hiền cất mãi thật êm êm. Chờ thêm mấy tháng nữa con lại về Phụ ngoại bài hàng nhá Ai bảo thời gian thoi đưa Xin đưa tôi về bên ngoại.
Bài thơ 4: Thói đời thiên hạ Thím hai sinh đứa hai rồi đứa ba Sinh nhật quay quay lại quay quay Thím ba cả thời bụng con chả chửa Thói đời mấy chuyện thầy bói bó tay. Hôm trước ngõ trên ma chay rần rần Hôm sau tiệc cưới lần lần kéo theo Người khuất, đứa sinh tựa cây với cỏ Biết nào đoán được tương lai. Chuyện người trinh nữ không chồng mà chửa Làng trên xóm dưới hai hôm thành chợ Cô em xinh xinh đào mỏ đại gia Xóm dưới làng trên hớn hở chúc mừng. Bà bảy bà tám buôn chuyện thằng tào Bà tám chịu chơi, châm lửa nhà ai Cay xoè con mắt mới biết oan nghiệt Nhà tan cửa nát tại ai tại ai? Miệng ai ai nói mặc ai Chỉ là thói đời thiên hạ Tai tôi tôi quản mặc tôi Thúi đời thiên hạ bốc mùi chẳng nghe.
Bài thơ 5: Bạn Không Bằng Tri Kỉ Bạn bè không thân lại không lạ Cái gọi tri kỉ sao nghe lạ! Bạn bè không có lại không được Được rồi bị cắn mới biết đau. Biết đau đau đáu đề phòng Ngoảnh đầu lần cuối hóa không ai Cô đơn một nỗi hoài u vắng Có bạn không bạn vẫn đau thương. Tìm chút bình yên cỗi tâm hồn Suy tư tình bạn hóa chân dung Hai mặt người quỷ chẳng dung hòa Tìm đâu tri kỉ chốn phồn hoa.
Bài thơ 6: Tuổi thơ còn bao nhiêu Em đến từ mây trời Gió nào gió heo mây Cánh diều vút lên cao Đồng chiều giăng mù sương. Vù vù vi vu vu Âm trời áng như không Gió liều đớp tơ vàng Cánh nào rơi tả tơi. Trẻ ùa kéo nhau về Nắng thương cánh diều lay Phất phơ, lất phất bay Chân trời sẫm miên man. Gửi nhớ miền cô liêu Biết ai còn nhớ mãi Tuổi thơ còn bao nhiêu Diều ai vắt ngang trời.
Bài thơ 7: Chỉ mong em gặp anh Có lắm lúc suy tư Vui buồn như mưa ngâu Lắng sâu tâm hồn này Chỉ mong ngày trôi nhanh. Chỉ mong em gặp anh Người con trai ảo mộng Chạm tay anh thật khẽ Hôn môi anh nồng nàn. Mùa đông sẽ qua nhanh Xua tan tuyết đầu cành Chỉ mong em gặp anh Cho vơi đi cô quạnh. Bàn tay anh ấm áp Ngón tay đan vào nhau Dắt em qua con phố Để đôi mình có nhau.
Bài thơ 8: Tình thương Tình thương rất nhỏ bé Giữa lòng người chậc hẹp Ai cho ai chút tình? Ai nhận được yêu thương? Chỉ là chút giả tạo Yêu thương cũng nhân tạo Nụ cười vắt nửa môi Quay ra nói yêu người. Tôi cho bạn nụ cười Nụ cười rất hồn nhiên Bạn cho tôi ánh mắt Chê cười tôi ngốc nghếch. Vì tình thương ít ỏi Bạn dành phần ai rồi Người ngoài đâu đáng cho Chỉ nụ cười thôi mà. Cái đáng quý là gì? Tình thương là vô giá Giá như người hiểu được Yêu yêu thương thương này! Tình thương cho ai rồi, yêu thương theo ai về!
Tên bài thơ: Ngày Mới Tác giả: Đôraêmon. Mặt trời lên cao, sương tan vội vàng Hàng cây vươn mình ngóng chờ bình minh Cửa ai ai mở, nắng chiếu vào phòng Gió! Hất rối tung, tóc trên vai nàng. Tia nắng ngày mới sao tươi sáng thế Phải chăng trần thế đón chờ tương lai Khúc nhạc phát thanh âm âm vang vang Phải chăng thời gian bắt đầu ngày mới. Hết.
Bài thơ 9: Vũ phu Đôi tay nhuộm đầy máu Đôi mắt nhoè huyết lệ Đôi tai còn nghe chăng? Đôi mi khép lại rồi. Trong tiềm thức xa xăm Văng vẳng khúc vọng cổ Mùa hè nghe nhức nhói Tiếng than khóc bên cầu. Xưa nay ai thấu nỗi Cam chi kiếp đoạ đày Vũ phu trả mạng đây Oan thai hồn linh thiêng. Men rượu nồng đưa môi Thất kinh thoát ảo mộng Hoá ra là chiêm bao Vợ ơi! Vợ đâu rồi!