Nếu nhân sinh như lần đầu gặp gỡ Nếu nhân sinh như lần đầu gặp gỡ Sẽ chẳng khờ dại để rồi bỏ lỡ Một người đã từng dùng cả sinh mệnh để yêu tôi Nếu có thể, đừng thành chiếc bóng xa xôi Bóng cô đơn về nơi chốn bạc màu Để tôi ngu ngơ lạc giữa chốn vàng thau Dứt đi chẳng nỡ, ở lại, đau tấm lòng Nếu ai gặp người xin cho tôi gửi nỗi nhớ mong Rằng tôi yêu người dù chẳng nên duyên mới Rằng là, kiếp hồng trần tôi chìm trong đêm tối Lỡ lạc đường, cầu người chút thứ tha Để nhân sinh, lại như lần đầu gặp gỡ Để chẳng khờ dại bỏ lỡ một người dành cả sinh mệnh để yêu tôi. Vong Ưu.