Nếu một ngày bọn mình lỡ lấy nhau Nhưng lòng anh luôn hướng về cô ấy Một nửa hồn anh dường như đã bốc cháy Kể từ ngày chị ấy bỏ rơi anh Em vẫn thế thôi, làm cô vợ ngoan hiền Đêm nằm bên anh, nước mắt triền miên chảy Bóng tối ngộp phòng, nhưng phải nghĩ: vì con Cố giữ tấm lòng son... như em hằng tự nhủ. Có đôi khi em than trách đời rằng: Duyên tình xưa kia sao dang dở? Đứt gánh giữa dòng để người ấy phụ anh? Con cô ấy lẽ ra phải giống anh Khi hai người còn vấn vương tình cảm Thân xác này dường như đã vô cảm Trước những lời âu yếm anh từng trao... Ngày đầu tiên bọn mình đến với nhau Anh đã giấu em về người con gái ấy Cô gái có đôi mắt thơ ngây, làm hồn anh tan chảy Những ngày đầu chập chững mới biết yêu. Tuy bên em, anh vẫn nặng lòng nhiều Vẫn hỏi thăm ân cần về cô ấy, Vẫn bùi ngùi khi vào f17, Đọc những bài vương vấn nhớ tình xưa
BÀi này hay, nhưng có vẻ như bạn đang lấ ý tưởng của nhà thơ vũ ngọc anh với tác phẩm là: Bọn mình sẽ thế nào nếu không cưới nhau? Nếu 1 ngày bọn mình chẳng cưới nhau Anh vẫn thế thôi lấy 1 cô vợ khác Gom những mảnh tình yêu đã vỡ nát Anh cất vào lòng ở 1 góc xa xăm Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ Anh vẫn cười vui anh nghĩ anh nên thế Bởi người vợ nào cũng đáng được yêu thương Em sẽ cũng thế thôi khi mỗi đứa 1 đường Chọn cho mình 1 người đàn ông khác Pháo nổ rợp đường ồn ào tiếng nhạc Đám cưới rộn ràng em xúng xính váy hoa Em có những đứa con anh chẳng phải là cha Ngày vẫn nấu ăn những món chồng em thích Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch Cuộc sống vẫn êm đềm như chưa biết đến anh Những giữa những bộn bề tật bậc chậm nhanh Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ Mơ ước giản đơn đã trở thành dang dở Ta sống nửa hồn, nữa đã chết từ lâu 1 nữa hồn đã mất lúc xa nhau Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng Còn thân xác vì đời nên vẫn sống Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường Liệu ta có thản nhiên quay mặt Hay ôm chặt lấy nhau tủi hờn nước mắt Bọn mình sẽ thế nào nếu ta chẳng cưới nhau?