Chia sẻ Nếu được trở về năm tháng cấp 3 bạn sẽ làm gì?

Thảo luận trong 'Góc Chia Sẻ' bắt đầu bởi Thannhhang, 29 Tháng mười một 2018.

  1. Thannhhang

    Bài viết:
    0
    29/11/2019

    Nếu được trở về những năm tháng vui vẻ thời cấp 3 bạn sẽ làm gì?

    Bạn sẽ không bỏ lỡ những cuộc tình năm tháng ấy, những cuộc tình thơ ngây trong sáng? Bạn sẽ tỏ tình với một chị hay anh nào đó hoặc 1 người cùng giới bạn yêu thầm?

    Bạn sẽ nổ lực hết mình để có thành tích đáng nể?

    Bạn sẽ cúp 1 hoặc 2 tiết học để đi xã stress cùng bạn bè?

    Bạn sẽ trân trọng mối tình đầu

    Những năm tháng đẹp đẽ nhất một đời người sẽ qua rất nhanh, bạn sẽ hối hận vì những điều bạn bỏ lỡ.

    Nếu bạn đọc bài viết này là học sinh cấp 2 thì hãy chuẩn bị một cấp 3 tươi đẹp nhé

    Nếu bạn đọc bài viết này là người đã ra trường, thì hãy nhớ mãi những kỉ niệm cấp 3 ấy nhé, vì thanh xuân chỉ có 1 lần học cấp 3 thôi
     
    cuubong47fseatdn thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng mười một 2018
  2. fseatdn

    Bài viết:
    79
    Hồi cấp 3 mình có viết thư tình cho bạn gái và viết nhầm chữ stress thành street như bạn viết ở trên khiến cô ấy cười nắc nẻ và trả lời thư ngay đấy.

    Mình chưa từng cố gắng quên đi bất kì điều gì ở những năm tháng đó, hay nói cách khác là luôn cố nhớ đến những ngày tháng đó. Mình rất may mắn khi có đủ mùi vị thanh xuân. Hê hê. Trừ vụ ấy ấy thì không có biết thật, đến nỗi được rủ cũng ngủ rất ngoan. Ha ha.
     
    Thannhhang thích bài này.
  3. nghesitangai

    Bài viết:
    3
    Ước gì mình có thể trở lại những năm tháng đó, ước gì, mình sẽ không sống 1 cuộc sống phí hoài như vậy
     
  4. ristar.dc

    Bài viết:
    9
    1. Đầu tư cho điểm học bạ nhiều hơn

    - Lúc mới lên cấp 3, mình còn không biết gì về việc điểm học bạ sẽ được xét tuyển vào các trường đại học, mình chỉ nghĩ là chỉ thi đại học mới là con đường duy nhất, nên bản thân chỉ cố gắng học sao cho đậu học sinh giỏi cho ba mẹ vui mừng là được và thế là bỏ lỡ 1 cơ hội xét tuyển khá đáng tiếc

    - Học đều tất cả các môn còn giúp các bạn khi tham gia kì năng Đánh giá năng lực của các trường ĐHQG tổ chức và nhiều trường khác cũng lấy phương thức này là phương thức xét tuyển


    2. Đầu tư cho các loại chứng chỉ, kĩ năng (IELTS, MOS)

    + Chứng chỉ ngoại ngữ

    - Cái này chắc nhiều người đã biết, các chứng chỉ ngoại ngữ (thường là tiếng Anh) giúp cộng điểm học bạ cho các bạn. ĐẶC BIỆT, bạn cần đạt chứng chỉ từ cấp B2 (IELTS 5.5, HSK4, DELF B2) theo khung tham chiếu năng lực ngoại ngữ thì mới đủ điều kiện cộng điểm và xét tuyển ở nhiều trường

    [​IMG]

    Nguồn ảnh: Google sites


    - TUY NHIÊN, các bạn cần cân nhắc kĩ, vì học phí học chứng chỉ như IELTS ở các trung tâm khá cao, theo kinh nghiệm của mình thì các bạn nên học 1 hoặc 2 khóa học đầu để hiểu rõ bài thi chứng chỉ và cách tự học, từ đó tự tìm tòi tài liệu trên mạng. Riêng IELTS, kĩ năng reading và listening hoàn toàn có thể tự học qua tài liệu mạng, nhưng speaking và writing cần giáo viên có chuyên môn sửa lỗi, nếu biết tìm hiểu thì hãy cân nhắc các khóa học trên mạng (như PREP), CẨN THẬN với những chiêu trò dụ dỗ học ielts trên mạng nhé vì ngành công nghiệp ielts khá nhiều cạm bẫy ý, tốt nhất là tìm hiểu và nghe lời khuyên kĩ càng từ bạn bè đang học.. Còn nếu như nhiều khó khăn tự học quá mà có điều kiện kinh tế thì quá là tốt không cần nghĩ ngợi gì nhiều nhé!

    - Bên cạnh đó thì việc học IELTS cũng có bất cập, như là không xứng đáng với sự đầu tư tiền bạc, không đáp ứng nhu cầu nhiều nhà tuyển dụng: Tham khảo một số thông tin trên mạng xã hội như ở video này

    + "Chứng chỉ" ở trường lớp

    - Đầu tiên, đó là loại "chứng chỉ" học sinh giỏi, học sinh giỏi ở đây không chỉ là học sinh giỏi cả năm, mà là thi học sinh giỏi ở các bộ môn văn hóa: Học sinh giỏi tỉnh từ giải ba trở lên, càng cao thì càng được cộng điểm và ưu tiên xét tuyển

    - "Chứng chỉ" khoa học kĩ thuật: Cuộc thi khoa học kĩ thuật các bạn có thể tham khảo trên mạng, muốn có được 1 dự án khoa học kĩ thuật, các bạn cần giáo viên hướng dẫn (có thể là giáo viên bộ môn), có thể có thêm nhiều người bạn trong cùng 1 dự án

    - "Chứng chỉ" kì thi về thể dục thể thao: cũng được cộng thẳng vào điểm thi đại học như các chứng chỉ ở trường lớp như trên, có quy định riêng số điểm cộng.

    + Kĩ năng ngoại khóa

    - Các loại kĩ năng, chứng chỉ khác cũng cần thiết không kém như bơi lội, MOS (chứng chỉ tin học) cũng cần vì đây sẽ là một trong số những tín chỉ khi lên đại học, nếu có sẽ được miễn, nếu không có cũng không sao cứ đóng học phí học bình thường, nhưng tiết kiệm thêm được thời gian cho 1 tín chỉ là đủ để các bạn tìm việc làm, trang bị nhiều kĩ năng khác tốt hơn cho đi làm sau này..

    3. Đầu tư cho các "chứng chỉ" xã hội

    - Cấp 3 là thời điểm có nhiều cơ hội tham gia vào các câu lạc bộ, các dự án, kì thi bùng nổ ở khắp nơi trên mạng xã hội, bao gồm các hoạt động do THÀNH ĐOÀN tổ chức sẽ rất có giá trị như Tiếp sức mùa thi, Hoa phượng đỏ.. (Nhiều cuộc thi do Thành Đoàn tổ chức còn được nhận lấy 1 số "hầu bao" hậu hĩnh ý ^^), hoặc tham gia ứng cử cho Ban Chấp Hành Đoàn trường cũng là một trải nghiệm lý tưởng. => giúp trau dồi kĩ năng sống, có thêm nhiều bạn bè, sống ý nghĩa hơn.

    - Tuy các loại hoạt động này không được cộng điểm, nhưng khi xét bài luận vào các trường ĐHQG sẽ có nhiều trường quan tâm các bạn đã làm được những gì cho xã hội..

    4. Xác định sớm nghề nghiệp, không chạy theo số đông

    - Sau khi đậu cấp 3 với một số điểm cũng gọi là ổn thì mình đã trượt dốc khi nghĩ lớp 10, 11 là thời gian chơi đùa cuối cùng của tuổi học trò =)) Mình học chứng chỉ ngoại ngữ theo số đông, mình tham gia các hoạt động xã hội một cách hời hợt (không nghiêm túc giật giải), mình học hành cho ba mẹ vui lòng..

    - Kết quả là nhận ra sức học của bản thân ngày càng chậm mà sức ì thì đã khá lớn, shock thật sự =)) Cộng thêm vào đó là stress tuổi mới lớn, mình không biết làm sao để cân bằng giữa việc học và cảm xúc nhất thời. Nghĩ lại thì, cấp 3 cho mình nhiều bài học cuộc sống hơn là thành tựu học tập, vì môi trường cấp 3 khác hoàn toàn so với cấp 2, từ bạn bè, thầy cô cho đến môi trường gia đình.

    - Không sớm cũng không muộn, hãy cân nhắc và suy nghĩ hướng nghiệp cho bản thân càng sớm càng tốt, xác định mục tiêu cuộc đời mình (nếu đã muốn làm họa sĩ thì sao nhất thiết phải đem điểm toán học của mình so với bạn bè) peer pressure (áp lực đồng trang lứa) sẽ càng lớn nếu bạn đem điểm yếu của bản thân so với điểm mạnh của người khác.

    [​IMG]

    Nguồn ảnh:
    Mạng

    Chúc các bạn sớm tìm được mục tiêu và trải nghiệm khoảng thời gian học cấp 3 vui vẻ nhé! Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc bài viết của mình <3
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng bảy 2022
  5. Ngô Cảnh Nam

    Bài viết:
    1
    12 năm trước, một mối tình, không bạn bè, chả ai thân và điều đó khiến tôi không còn tự tin về mình trong giao tiếp, nhưng cấp 3 của tôi, tôi đã thay đổi, tự mình làm quen một mối tình, từ trước đến giờ cũng đã bấy nhiêu đó năm, đây là cô gái đầu tiên tui chính thức tự mình chủ động làm quen, cô ấy cũng giống tôi, cũng cô đơn 1 mình, về phương diện ở lớp thì không thấy ai đến nói chuyện với cô ấy, còn bên ngoài thì thực sự chưa biết có người mình thích hay là chưa, nhưng với suy nghĩ của 1 đứa lớp 10 như tôi lúc đó thì đâu đời nào nghĩ được nhiều như vậy, cứ muốn làm quen thử xem sao, hết một cả học kì 1 một và nửa học kì 2, cho đến giỗ tổ Hùng Vương năm đó, ngày mà đến giờ tôi sẽ không thể nào quên, tưởng chừng đã sắp thành công làm quen được nhưng không ngờ ngày trước giờ tổ 1 ngày đó chính là lần cuối cùng tôi nói chuyện với cô ấy, tôi đã âm mưu tính kế trong mối quan hệ này, chỉ là muốn làm quen dễ hơn, nhưng tôi không nghĩ điều đó đã làm tổn thương về tinh thần cô ấy đến mức không còn muốn nói chuyện với tôi hoặc là vẫn còn 1 lý do nào đó là đợi 1 thứ lí do chính đáng khác để tiện kết thúc với tôi thì sao chứ?

    Quá nhiều giả thiết, tôi cũng đã suy nghĩ nhiều. Nếu lúc đó hỏi tôi tại sao lại không hỏi thẳng cô ấy mà phải nghĩ nhiều như vậy thì tôi phải nói thật, tôi đi đến gần cô ấy, hỏi gì cũng không đáp, muốn nói chuyện đàng hoàng thì cũng không trả lời, không thèm nhìn lấy 1 cái, nhìn như 1 người câm, 1 người dưng lúc nào không hay vậy. Nên tôi phải tự mình điều tra thôi, tôi làm nhiều chuyện, nhiều chuyện, thậm chí đã gọi hỏi cả gia đình, người thân 2 bên nữa nhưng họ đều không biết tôi, cô ấy rõ ràng là đã gián tiếp "giới thiệu" tôi rồi mà, bây giờ hỏi gia đình cô ấy thì không ai biết. Lúc này có 3 trường hợp xảy ra, 1 là cô ấy có nói nhưng gia đình quên mất, 2 là gia đình giả vờ quên để không trả lời tôi, đơn giản chỉ vì tôi lúc đó chỉ là 1 thằng nhóc lớp 10 hỉ mũi còn chưa sạch và chuyện này thật sự không cần thiết phải trả lời chuyện con nít này, 3 là cô ấy cơ bản chẳng hề nói đến. Tôi nhận ra từ trước đến giờ là tự tôi đa tình, tự tôi tự cho những gì mình nghĩ là đúng, nhưng tính toán của tôi đã lệch hết rồi, đã không cẩn thận, khéo quá đã hóa vụng mất cả rồi. Kể từ đó 5 tháng trôi qua, tôi không thể làm gì được, cứ thế tôi và cô ấy cũng như đóa hoa xém nở mà đã tàn theo thời gian, qua năm 11, cô ấy đã có những người bạn mới, và có 1 thằng bạn thân mới ngồi cạnh, cũng đã nói chuyện nhiều hơn và trùng hợp thay nó cũng là bạn tôi quen 4 năm ở cấp 2. Dù sự việc đã qua gần nửa năm, nhưng đến giờ đã vào lớp mới, bạn mới, cô ấy có thể giao tiếp quen thuộc với bất kì ai hơn năm lớp 10 rồi, nhưng chỉ riêng tôi, tôi và tôi, cô ấy thậm chí không thèm nhìn, thậm chí tôi xuất hiện, cô ấy cũng bớt vui hẳn, vậy là có những lúc tôi phải tránh mặt cô ấy nếu có điều kiện cho phép để tránh làm phiền tâm trạng cô ấy, hay chỉ dám đứng đằng xa ở 1 góc khuất nào đó để không bị phát hiện mà quan sát cô ấy 1 lúc thôi.

    Chính vì điều trên, mấy tháng cuối kì tôi như biến thành 1 người khác, niềm vui, sự hòa hợp tôi theo đuổi đã không còn, thay vào đó là người lạnh lùng, không thích tiệc tùng hay bất kì bữa tiệc liên hoan nào nếu không bắt buộc. Lớp 10 năm đó tôi không đi chơi với lớp, nếu nói là ít đi cũng đúng, vì cô ấy là 1 người khá hòa đồng chỉ là hơi nhút nhát giao tiếp với lớp thôi, nhân cơ hội mấy khi được đi chơi với lớp nên rất vui vẻ mà đi, nhưng cô ấy vui đồng nghĩa với việc tôi nên tự giác không đi, mấy lần hỏi lí do thì tôi lại nói bận việc riêng, cứ thế cứ thế với 1 lí do, tôi đã đi chơi với lớp đều đếm ít hơn cả trên đầu ngón tay. Thôi cũng đành, dù gì tôi cũng đã quá quen rồi nên cũng không sao. Bình thường tới lễ hay ngày gì đó đặc biệt, và việc gì khó khăn tôi cũng chúc hay giúp cô ấy nhưng đổi lại chả được gì suất. Tôi đúng đã là có lỗi với những người bạn lúc cấp 2 của tôi và những người muốn làm bạn với tôi, vì 1 người mà làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình là không tốt, nhưng có lẽ thiếu tôi hay là có tôi đi chăng nữa, tôi nghĩ cũng không quan trọng gì mấy cả. Lớp 11, tui không chú ý đến nữa nhưng việc ngồi sau lưng cô ấy khiến tôi thấy khó chịu cho cả mình và cho cả cô ấy nữa, tôi ráng tránh mặt nhất có thể, thậm chí là chả muốn nhìn nhau 1 cái. Tôi tìm cách mới thì biết cô ấy là 1 hủ nữ chính hiệu, viết truyện đam mỹ, thế là tôi bắt đầu là 1 fan của cô ấy, mỗi ngày nếu không có ý tưởng viết hay là không có động lực tôi đều âm thầm động viên cô ấy cố lên, hằng ngày ra 1 góc khuất nào đó âm thầm theo dõi acc của cô ấy, tôi không muốn cô ấy biết, tôi chỉ sợ cô ấy không thích tôi đọc truyện của cô ấy rồi từ đó càng ghét tôi hơn nữa và cũng không muốn viết tiếp ở tài khoản đó, khéo lại hóa vụng nữa mất. Dù không biết cô ấy đang viết cái gì, đọc có phần chả hợp vì tôi không có gu giống thế, nhưng đây chính là thứ duy nhất tôi có thể làm, ít nhất sẽ không gây ra sóng gió, thấy cô ấy trò chuyện tự nhiên như vậy làm tôi thấy vui lắm. Cứ thế cứ thế đang rất bình yên thì acc của tôi bị hack vô cớ. Không giỏi công nghệ thế là tui đã phải chấp nhận mình bị mất acc, tôi tạo cái mới hết lần đến lần khác cũng đều bị hack, tôi nghĩ có kẻ cố tình làm nhưng không tiện điều tra. Thôi thì vậy, càng làm càng bị hack, tôi thầm nghĩ rằng vậy là trời muốn tận diệt ta thật rồi, rồi thì tôi cũng không còn cách nào nữa, đành bỏ dỡ ở đó vậy. Cứ thế từ 1 đứa học lực trung bình tui bắt đầu tiến bộ hơn, đã đứng thứ 3 trong toàn thể lớp toàn những "siêu nhân". Nghe cũng như hack game vậy nhưng thực ra chỉ cần tự mình cố gắng sẽ thành công thôi nha mấy bạn. Lớp 11 thành công hơn mong đợi với việc trong top 10 toàn khối. Nếu nói học hành để quên đi tình thì với tôi là KHÔNG.

    Xin lỗi vì tôi đã quá si tình như thế nhưng nhìn cô ấy nói chuyện với thằng con trai khiến tôi anti luôn thằng đó, cứ thế gần nguyên 1 lớp, nam đều bị tôi anti hết cả. Nghe thật chả liên quan, tôi cũng đã hiểu ra được vấn đề đó, để không muốn có chuyện gì lớn xảy ra sau này khó nhìn nhau, tôi đã tự mình cô lập cả lớp đó. Từ đó mỗi lần ra về hay ra chơi, tôi đều là người ra đầu tiên trong lớp, kể cả giáo viên tôi cũng không muốn chào mà tự động ra về. Xin lỗi tập thể A1 năm đó, tôi đã vì cảm xúc cá nhân của mình mà không để tâm đến cảm xúc của mấy người nha. Thế là tôi vừa học trên lớp và học chuyên ngành của mình là y học, cứ học xong sáng thì đến trưa chiều tối lúc nào rảnh tôi cũng tự mình học thêm các phương pháp y thuật từ những người có chuyên môn khác, đi theo học nghề nhiều hơn. Cứ thế ngoài các buổi học chính khóa ở trường thì càng ít học thêm chiều hơn, đã ít càng ít tiếp xúc với lớp hơn. Cứ thế đến lớp 12 tôi xin chuyển lớp, ai cũng thắc mắc và cả các thầy cô, tôi đã viết đơn gửi lên hiệu trưởng, và đã được chấp thuận, tôi qua 1 lớp mới, bạn mới và tôi đã làm quen được với nhiều người mới hơn rồi. Tôi cũng tiếp tục truyền thống đó, sáng học rồi về học y. Nhưng đổi lại lần này có những người bạn cũng có đam mê chuyên ngành giống tôi muốn được học chung với tôi, cho dù sau này hết năm lớp 12 thì đã là kẻ thù đi chăng nữa nhưng tôi cũng sẽ không chùn bước đâu, có nhiều kẻ thù càng dễ đánh giá năng lực mình hơn mà (dù nghe nó hơi sai sai nhỉ :)) . Vậy là sau 2 năm mài dũa cuối cùng tôi cũng đã đậu y và bây giờ đã có việc làm ổn định cuộc sống của mình, tận tâm với nghề và đến giờ tôi vẫn còn độc thân nha, 1 phần là vì tôi vẫn còn nhiều việc, chưa tiện, 1 phần là vì tôi vẫn còn lưu động chuyện tình năm đó nên vẫn còn sót lại những dư âm đó. Qua câu chuyện trên thì thực sự có hai điều tôi muốn nói cho các bạn trẻ hiện nay, thứ nhất đừng như tôi, phí cả tuổi thanh xuân thật, giờ nhận ra vì 1 người mà phí tuổi đẹp nhất, tuổi ăn chơi của mình, đừng vì 1 người mà quên yêu thương mình nha. Thứ 2 nếu bạn cũng rơi vào trường hợp chuyện tình như tôi kể trên, nếu bạn là nam thì đừng làm như trên mà hãy hẹn cô ấy mà nói chuyện rõ ràng rành mạch (tui thì giờ chả biết cô ấy ở đâu nữa rồi, có hỏi thì không ai nói hết, số điện thoại thì đổi luôn rồi nên bó tay thôi), nếu bạn là nữ thì nói luôn cho nhanh, mấy ông hiền hiền mà toan tính như tui, bạn mà im im chấm dứt có ẩn ý thì tụi tui cũng chả hiểu đâu, có lúc nó làm lớn chiện lên là nó tới giới hạn rồi cái là mệt bỏ mẹ ra nhá, cho nên nếu thấy bạn trai nào mà bạn quen, ở đó có bạn mà không thấy họ ở đâu, thấy bạn là tránh hay không thích dây dưa gì thì tui giống như ổng, núp ở đâu quan sát ấy chứ chả đi đâu đâu, nếu muốn tìm hay có xíu quan tâm thì bạn hãy quan sát xung quanh xíu là thấy hen, có khi nhìn riết chả nhớ bạn phát hiện ra hồi nào ấy, còn không quan tâm thì thôi. Sao không thử phân tích 1 chút xem, có lần nào người đó thực sự đem lại niềm vui cho bạn ở 1 số thời khắc nào chưa, có quan tâm đến bạn chỉ là ở 1 danh tính khác thôi, nó có thực sự hại đến bạn hay là người thân không, có nói chuyện, tâm sự với bạn lúc bạn mệt mỏi và buồn hay không, chỉ vì 1 khởi đầu không đúng cách mà quên đi những gì họ đã làm cho bạn, nếu có bịa ra thì chỉ muốn làm bạn vui hơn thôi, với lại cả 2 có quá ít chiện để nói thì bịa ra 1 số chuyện cũng không có gì đáng trách mà, đó cũng là 1 nghệ thuật làm quen đó mấy bạn, lỡ người ta mà không biết đâu là dừng đúng lúc thì cũng tha chút, người ta non nớt lần đầu thôi, ráng nhắc khéo xíu là được.

    Nếu hiểu được những điều trên thì cả 2 dễ nói chiện hơn, dễ kéo được gì kéo cái đó, cứ coi như đây là 1 thử thách để chứng minh đi, mà mới 1 thử thách mà đã bỏ cuộc thì có đáng không (giống tui vậy nè. -) ? Mà thôi, mấy bạn còn nhỏ khó mà lí trí lắm, chỉ dựa vào cái trước mắt mà phán xét tự cho rằng mỗi bên chỉ có mình đúng thôi, bởi thế nên rất nhiều đứa còn nhỏ bày đặt quen nhau mấy tháng xong chia tay nhiều vl ra ấy, do tụi nó cứ cho mình đúng vl ra (thực ra còn 1 số tác động bên ngoài khác nhưng nếu cả 2 đồng lòng thì chả có gì khó vượt qua hết nha), nhìn mà cười trừ luôn á. Nên ai còn có điều gì bỏ dở với người kia thì hãy nói thẳng ra đê, vòng vo im im, mà còn làm cho 1 con người nhạy cảm rất khó chịu luôn á nha, đặc biệt là mấy bạn có lỗi như tui nè, không cho mình cơ hội nói chuyện, diễn kịch câm, lỡ người ta thực sự muốn bù đắp mà bạn éo muốn cho, không dám nói rồi lấp lấp ló ló quan sát phía sau như thằng biến thái qua phương diện phương tiện khác thì sao nè? Nói chung không phải người ta gạt mình, lừa dối mình thì chưa chắc đã hại mình đâu nha, lần đầu chủ động làm quen với gái như mình nên phải tính toán nhiều thứ sao cho thành công mà không nghĩ lợi mình mà còn hại người khác nữa, nếu bạn khó mở quá thì người ta phải tự làm và tìm hiểu thôi, có phải không? (Mấy cái hoạt động hay sở thích mình nói ở trên chuyện của mình, cô ấy không nói cho mình biết cái gì hết vì cô ấy khó mở lòng mà, mình tự tìm hiểu á nha nên mới biết được á), nếu ai cũng thụ động hết thì quen thế méo nào, giờ công nghệ phát triển nhiều lắm nên dễ tìm hiểu cực kì luôn chứ chả giống thời đó. Nói gì thì nói chứ cũng đáng thương hơn đáng trách mà. Người ta chỉ là khéo quá hóa vụng thôi nha mấy bạn, đôi khi cũng phải mở lòng, có lòng vị tha ra mà cho người ta cơ hội nha.

    Bye mấy bạn, viết nhiều lắm rồi.
     
    Last edited by a moderator: 21 Tháng bảy 2024
  6. Nevertalkname Không có gì để xem

    Bài viết:
    271
    Sẽ tiếp tục những tiết học vui vẻ nhất. Nhưng có điều hồi cấp 3, mình học tiếng Anh vẫn chưa được nhiều điều kiện lắm nên giờ quay về sẽ mong được có thể được luyện nghe, nói nhiều hơn.
     
  7. Bụi I'm the dust in the wind... ♥️

    Bài viết:
    1,717
    Nếu mà quay trở lại cấp 3, có lẽ mình sẽ tỏ tình với cô bạn năm ấy *sad*

    Cùng thích nhau, cùng biết đối phương có tình cảm, chỉ là không ai nói ra *hi*

    Nói ra không khéo giờ có 2 đứa 2 tay cũng nên
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...